Ngày đầu tiên của tuần thứ hai, Young Min tiếp tục cho
người mang đến nhà tôi rất nhiều...cá và cây cảnh. Kèm theo mỗi loại còn có “bản
chỉ dẫn” về cách chăm sóc và ý nghĩa từng thứ một.
Số phận bọn người bị ba bắt đi thế nào,
tôi chẳng bao giờ biết được. Nhưng kẻ chủ mưu mà chúng khai nhận lại khiến trời
đất chao đảo. Mấy ngày rồi không thấy
ông ấy, chẳng lẽ đều do bận rộn chuẩn bị âm mưu này? Nếu thật sự yêu thương mẹ
tôi, vì sao không đến dự đám tang của bà? Hay là bị lời chỉ trích của tôi làm
cho xấu hổ?
Khoảng giữa trưa thì Yên Nhi bước vào nhà, vẻ mặt lừ
đừ, mệt mỏi. Tôi lo lắng đỡ lấy em, nhẹ nhàng giúp cô ấy đi vào phòng ngủ. Bảo
bối yêu dấu ngay lập tức liền khép đôi mắt đẹp, thoải mái ôm lấy cánh tay tôi,
rồi êm ái đi vào giấc ngủ.
Ngày thứ hai của chiến lược chinh phục, anh Chín cho
người mang đến nhà tôi một tấm thiệp cùng mấy rương quần áo. Một trong số đó rõ
ràng được thiết kế dành riêng cho em, số còn lại là để tặng lũ con nít quanh
nhà...
Buổi sáng thức dậy, thấy một bên hông vẫn đang bị anh
ôm chặt, tôi xấu hổ vội tìm cách ngồi dậy. Đống quần áo hỗn độn nằm vương vãi
dưới đất càng ra sức tố cáo cuộc vận động nhiệt tình đêm qua. Tôi cố bước nhanh
vào nhà tắm, mắt không quên nhìn lại dáng người đang thiếp đi của anh một lần
nữa.
Chiều
hôm đó, sau khi em rời khỏi thì anh Cả dắt theo chị Wendy đến. Chuyện Yên Nhi
và Tuyết Vinh cùng nhau hoán đổi thân phận đã được mọi người truyền đi khắp chốn.
Thái độ “thà chết chứ không chịu khuất phục” của em cũng nhanh chóng trở thành
đề tài cho thiên hạ bàn tán.
Mới hai ngày
không ở nhà, công việc suýt nữa chất cao như núi. Anh Cả nói đã thay tôi giải
quyết mấy chục người sắp “lỡ hạn” nên số
lượngcông việc còn lại cũng không đến nỗi khốn đốn. Hơn nữa, quyển nhật ký Thừa
Giai đưa em cũng làm tốn thời gian của tôi không ít. Không tin nổi là cô ta lại
có thể che giấu nó suốt thời gian qua. Hại mẹ tôi đến chết vẫn phải chịu tiếng
xấu.