Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

[CNTT] Phương Vy, Lâm Nhi, Mỹ Nữ, Thai_Trinh_Kha


TUYỂN TẬP NHỮNG NHẬN XÉT VỀ NHÂN VẬT THẦN TUYÊN
TẬP 155 - 156
TÁC GIẢ: Phương Vy, Lâm Nhi, Mỹ Nữ, Thai_Trinh_Kha
Nguồn: Forum Zing

Bài viết này đã nhận được sự đồng ý của các tác giả, thành viên Zing Forum. Mọi chi tiết đều sao y bản gốc trừ một số từ viết tắt. Chân thành cảm ơn các bạn đã nhận lời và để lại cho Tiểu Vân những dòng cảm xúc tuyệt vời này. Những nhận xét của các bạn là động lực rất lớn để Tiểu Vân tiếp tục sáng tác!


Về tập 155
Ngày 17/02/2013
Đọc xong tập 155, em đã có 1 dự cảm không lành về tương lai của Tuyên. Định thoát ra đi học bài rồi nhưng em khó có thể tập trung được khi tâm trạng bức bối thấp thỏm thế này. Nhìn vào trang sách mà toàn thấy hình ảnh Tuyên (chết rồi, em nghiện ảo rồi, chị Vân đúng là thầy phù thuỷ, chế ra toàn thuốc độc cực mạnh, mới ngửi đã gần chết, hix).

Em đang tưởng tượng ra quãng thời gian không có Yên Nhi bên cạnh của Tuyên. Lại nhớ đến câu nói của Nhật Hy: “Cậu có biết phải đứng nhìn cô ấy yêu người khác là như thế nào không?....Nó giống như cậu đã chết rồi.” Chắc tâm trạng Tuyên cũng gần như vậy, và có khi còn đau khổ hơn khi chính tay mình đã đẩy Yên Nhi đến bên Young Min. 

Em nhìn thấy hình ảnh Tuyên vật vã khổ sở vì đau lòng mỗi khi về nhà mà thiếu đi bóng dáng Yên Nhi mảnh mai với nụ cười dịu dàng. Thấy Tuyên làm việc như 1 cái máy mà không quan tâm đến sức khoẻ bản thân, bực bội khi phải xét xử những tội trạng dưới hạ giới, buồn bã khi nghe thấy tiếng trẻ con khóc mà không có “nàng tiên nữ” nào dỗ dành. Thấy Tuyên bơ phờ rũ rượi, quần áo xộc xệch bên cạnh mấy thùng Ngọc Thuỷ, vừa uống vừa cầm con búp bê vải Yên Nhi may mà lòng đau như cắt. Thấy Tuyên cô độc 1 mình với bệnh tật hành hạ do cố ý vi phạm điều cấm, dáng người vốn đã không mấy to cao nay lại càng gầy rộc đi không ai chăm sóc (hay không cần ai chăm sóc) giữa căn nhà trống vắng…

Nghĩ đến đây, em lại thấy sao em lại là người hay suy nghĩ, hay tưởng tượng thế này để làm gì chứ? Đọc thì cứ đọc, làm sao phải nghĩ nhiều, rồi cmt dài ngoằng ra đây làm gì. Nhưng em sợ chị Vân để cho Tuyên 1 kết cục không mấy tốt đẹp lắm. Anh ấy từ nhỏ đã đau khổ vì mất mẹ rồi, không biết khi mất đi Yên Nhi liệu ảnh có buồn tới nỗi đánh thức được cả con rồng ham ngủ trong hồ Long Tĩnh không? Em hay đọc lại Tinh Vũ Phong Vân bởi vì chí ít truyện tuy có chết gần hết nhưng cuối cùng cũng có hạnh phúc. Nhưng đến khi Tha thứ kết thúc và Tuyên phải….thì không biết em có dám đọc lại khi đã biết kết thúc đau lòng như thế không. 

Có thể chị hay bạn nào đó nói em can thiệp sâu quá, hay gì gì cũng được,nhưng em vẫn muốn nói điều này. Xin chị Vân đừng để 1 kết thúc mở hay đau buồn như 2 truyện đầu tiên của chị. Em không muốn Tha thứ bị xếp vào xó sau khi nó kết thúc. Em biết là chị Vân đã viết xong rồi mới đăng lên zing, nên có lẽ kết thúc không sửa lại được nữa, nhưng vẫn rất hi vọng truyện được 1 chút hạnh phúc.
Thai_Trinh_Kha


Về tập 155
Ngày 17/02/2013
Sau khi đọc cmt của bạn thai_trinh_kha em bỗng nhiên ức chế anh Tuyên quá.


Em đã tin rằng anh ấy rất dịu dàng, anh tôn trọng và luôn bảo vệ gia đình của mình nhưng chị ơi, sao anh ấy lần này anh lại có suy nghĩ ngốc đến vậy? Em không tin và cũng không muốn anh có hành động nào tổn hại mái ấm của anh cả. 

Chị biết không nhiều khi tưởng tượng ra cảnh anh ngồi thẩn thờ bên cạnh thùng Ngọc Thuỷ như bạn thai_trinh_kha nói ấy em bật khóc, khóc như lúc anh Văn Kỳ chết, như lúc đá Đoàn Tụ vỡ tan ấy. Đó không phải anh Tuyên mà em biết, càng không phải Thần Tuyên trong giấc mơ của em.  

Anh Tuyên mà em từng biết là một người ân cần, luôn cười và rất dịu dàng, là một chàng trai anh tuấn, phong độ. Chị ơi, anh Tuyên đang ở đâu ạ? Trong những câu chữ của lúc đầu hay người đang có cái suy nghĩ rời bỏ người mình yêu thương kia. Một Thần Tuyên như vậy làm em rất đau lòng. 

Chàng trai tỉ mỉ chuẩn bị hoa và nước mỗi buổi sáng cho chị Nhi, con người luôn quan tâm và chăm sóc vợ mình, chàng trai lo lắng cho người mình yêu thương đến nỗi bị giam lại, chàng trai luôn tôn trọng và dùng hết sức bảo vệ gia đình của mình, một chàng trai thấu hiểu vá bao dung...chị ơi anh ấy đâu rồi? Anh Tuyên - hình mẫu lí tưởng của em đâu rồi ạ?  

Giờ đây em chỉ tưởng tượng ra một "anh Tuyên" gầy yếu, một "anh Tuyên" đang vật vã đau khổ giãy giụa trong bãi lầng mang tên Nghi ngờ và suy đoán. Em biết đây là diễn biến của truyện nhưng không hiểu sao em lại có cảm giác không say anh nữa rồi. Ích kỷ - tính cách em thích ở chị Tuyết Vinh nhưng chị ấy ích kỷ vì anh Cảnh Huy còn Thần Tuyên anh đang ích kỷ mà sao em lại thất vọng đến thế.  

Chỉ vì suy đoán của mình anh đã không tin chị Yên Nhi mà nếu đứa bé không phải con ảnh thì có sao đâu chứ tại sao con người từng đứng dưới mưa chờ chị Nhi lần này lại không chấp nhận được? Cái suy nghĩ vì đứa bé vì chị Nhi của anh làm em quá đau đớn, Thần Tuyên anh đã mất đi lòng tin từ lúc nào vậy... 

Chị ơi, em muốn gặp lại người từng khiến em phải hâm mộ chị Yên Nhi, em muốn một lần nữa lại gặp con người phóng khoáng ấy trong giấc mơ của mình. Chị ơi ngoài cái sự không thích ấy em vẫn thương anh nhiều lắm... 
Lê Mỹ Nữ





Về tập 135
Ngày 17/02/2013
Thật ra chuyện này cũng khôg trách anh Thần Tuyên được. Sự tin tưởng và lạc quan của anh chắc chắn sẽ có lúc bị lung lay. Vì bản thân chị Yên Nhi không tạo được cơ sở vững chắc cho anh ấy. Cách hành xử của chỉ cứ mập mờ, ương ương dở dở. Gặp chuyện gì hệ trọng cũng đều chọn cách im lặng mà không tâm sự với chồng. Hơn nữa, hiện tại anh Thần Tuyên đang rất đau khổ, cộng thêm bệnh tật trong người nên suy nghĩ kém sáng suốt. (đoán vậy)
Anh không phải ích kỷ mà chỉ yêu chị Yên Nhi quá cuồng nhiệt. Một người yêu thích những cô gái cá tính mạnh mẽ như Tuyết Vinh giống phongvutinhdi thấy không còn thích anh như trước cũng là điều dễ hiểu. Vì trong lúc này, Thần Tuyên là một người đàn ông thật yếu mềm (từ tinh thần đến thể xác). Nhưng càng đau khổ vì Yên Nhi sẽ càng thấy quyết định của anh ấy lúc này là vô cùng quyết đoán và dũng cảm. 
Còn một điều nữa mà lamnhi muốn nói. Đó là, mọi người hãy để ý khi anh ấy phát hiện hình ảnh bên trong mặt dây chuyền, trạng thái chủ đạo của Tuyên là gì. Không phải căm hận Yên Nhi lừa dối mình mà đau lòng vì chị ấy không được hạnh phúc. Nói tóm lại, làm tất cả để Yên Nhi được sống vui vẻ là phương châm sống của anh Thần Tuyên (và điều này cũng thống nhất từ trước đến giờ) Từ cái phương châm ấy dẫn đến hành động của anh trong chap này cũng hoàn toàn dễ hiểu và thông cảm được thôi. 
Ôi, tội anh quá!
Lâm Nhi


Về tập 155
Ngày 17/02/2013
Vâng ạ, em cũng thương anh ấy lắm ạ. Em thật sự thích anh Tuyên nhưng em quá đau lòng cho anh ấy (vào lúc này thôi, chứ thật sự là em không ghét gì ảnh đâu thậm chí rất yêu ấy chứ). Trách anh ích kỷ nhưng sao anh ích kỷ không đúng chỗ, biết anh vì chị Nhi nhưng tại sao anh không một lần nào hỏi thẳng chị ấy. Anh yêu chị ấy, vâng anh yêu rất cuồng nhiệt nữa kia, yêu cho đến chỉ vì chị anh có thể làm tất cả - thậm chí tổn thương cả hai. Nhưng chị lamnhi à, tại sao anh ấy không thể hỏi chị Nhi cần gì? Tại sao anh luôn vì chị Nhi mà lần này anh lại không hỏi chị ấy thật sự muốn gì? Tại sao anh lại luôn nhẫn nhịn chứ? Tại sao anh luôn làm đau bản thân mình chứ? 
Lúc đầu em chỉ thích anh Tuyên thôi, nhưng em bắt đầu yêu anh ấy tự khi anh biết chị Nhi giả làm em gái đến gặp anh Young Min, anh Tuyên chỉ lặng lẽ nhờ anh Cả của mình, chỉ lặng lẽ đứng dưới mưa chờ chị Nhi. Anh không trách chị ấy, chỉ thấy thương chị. Yêu anh ấy từ khi rõ ràng chuyện của mẹ anh. Yêu anh từ khi anh gom tất cả những bông hoa làm cho chị Nhi cái áo đến nhân giới (anh còn bỏ luôn cả phần thức ăn của mình và kiên quyết không chạm vào thức ăn của người khác) mà tình nguyện cho cơ thể mình trở nên suy kiệt. Yêu từ khi anh nhẫn nhịn cho Young Min một cơ hội, vì anh tin rằng chị Nhi yêu anh Young Min chứ không phải là anh. Yêu từ khi anh đau lòng khi chị Nhi không hạnh phúc ở bên anh (chỉ vì sợi dây chuyền).

Anh đã mệt mỏi rồi, anh đã quá mệt mỏi khiến anh trở nên yếu mềm như thế này. Đau khổ? Em cũng biết anh đang rất đau khổ chứ, nhưng tại sao anh lại không dành cho mình một phần hạnh phúc. Thà rằng anh hỏi thẳng dù khiến chị Nhi đau lòng một chút thôi (chị có thể nghĩ rằng ảnh không thương chị) nhưng chị ấy sẽ chỉ đau lòng một ít khi chị biết tất cả những gì anh chịu đựng. Sau đó chị sẽ lại yêu anh nhiều hơn (không phải sao, yêu một người con trai đã vì mình hi sinh tất cả như vậy). Nổi giận đi, sao anh lại không nổi giận, chỉ cần anh nổi giận nói ra tất cả mọi thứ không cần phải chịu đựng một mình nữa không phải sẽ rất tốt sao? 

Đừng yêu chị Nhi nữa. Không. Phải nói là đừng yêu chị Nhi thêm một ít nào nữa, như vậy đã quá đủ rồi, em không muốn chứng kiến thêm một lần nào nữa anh gục ngã xuống như vậy. Em muốn anh đứng lên, em muốn trong mỗi giấc mơ của mình lại thấy anh như lúc trước, em không cần phải khóc vì anh như vậy nữa. 
Chị lamnhi à, anh ấy đang mất dần lòng tin. Có lẽ chị nói đúng, vì chị Nhi không thể cho anh ấy sự vững chắc, vì chính sự im lặng của chị ấy mà đã tạo nên bao nhiêu sự mất mát cho anh (vì điều này mà em không thể thích chỉ ấy từ đầu đến giờ chăng). Em không thấy anh sáng suốt một chút nào cả, nếu sáng suốt anh sẽ như bao người chồng đang ghen khác, anh sẽ hỏi chị Nhi, anh sẽ hỏi. Nhưng nếu anh như vậy thì anh đã không còn là Tuyên nữa rồi đúng không - điều này làm em vừa yêu vừa hận, vì anh là một Tuyên dịu dàng. 
Tuyên à, anh đừng sống vị chị Nhi nữa, sống vì chính anh đi, em xin anh đó. Cuộc đời của anh dù là do anh chọn nhưng thật sự em rất muốn can thiệp vào (em thật sự muốn dù là hão huyền). Em không muốn nhìn thấy một kết cuộc là chị Nhi ôm đứa bé, thẩn thờ nhìn chiếc mặt dây chuyền hình anh tan biến như đá Đoàn Tụ đâu. Đừng chết anh nhé!!! 
Ôi sao em đang nói với chị lamnhi liền nhảy qua tâm sự với anh Tuyên chứ TT.TT 
P/S: chị Vân ơi, hay là chị cho tất cả chỉ là một giấc mơ được không, cho mọi thứ trở về như cũ. Chị Yên Chi vẫn còn sống và điều đó khiến cho chị Nhi và anh Tuyên không có bất kì một mối liên kết nào (cây cầu để họ gặp nhau là chị Vinh - Chi). Cho anh Tuyên yên ổn ở Trung giới và mẹ anh yêu cha anh mà sống hạnh phúc, cho anh được chọn một người vợ ở Trung giới rồi sống bình thường (như cái chị gì đó ở Vòng Xoay ấy). Cho anh Cảnh Huy được gặp chị Yên Chi rồi hạnh phúc. Cho chị Yên Vũ lại như lúc trước vô tư vô lự. Cho chị Nhi một mối tình nào đó ở đại học. Cho chú Sỹ Nguyên và cô gì đó được yêu nhau. Cho Thanh Thiện làm con dì Hai của chị Nhi (vì chị Thanh Thiện thực sự coi trọng chú Nguyên mà). Cho mẹ Lâm và người mẹ ấy yêu sống bên nhau với ba đứa con gái hạnh phúc. Cho cha chị Nhi lúc này (người đang ở trong địa ngục) được có một người vợ bình thường, một gia đình bình thường....ôi sao mà em mơ ước lắm thế nhỉ TT.TT
Lê Mỹ Nữ


Về tập 155
Ngày 19/02/2013
 Sau một ngày dài mệt mỏi, lên đọc cmt của mọi người, em thiệt muốn im cũng không được. Trong những cái cmt ấy, có cái chê, có cái thất vọng và cũng có cái đồng cảm những hành động của Tuyên. Sự thật thì em thất vọng về TUYÊN cũng có, nhưng càng ngày càng đồng cảm và yêu quí TUYÊN thêm cũng có.  
Em thất vọng khi TUYÊN lại không tự thương bản thân, khi anh ấy thích hành hạ bản thân mình hơn là chăm sóc nó. Anh ấy thà chọn cái chết để đỡ đau khổ khi không có Yên Nhi bên cạnh, nhưng hình như em đã nghe câu này " chết chưa phải là hết", nếu anh chết thì liệu rằng anh có bớt đau khổ không hay ở cái thế giới sau trung giới ấy anh cũng sẽ nhìn thấy Yên Nhi vui vẻ bên người khác. 
Em thất vọng khi thấy Tuyên biết được sự thật hình ảnh trên sợi dây chuyền không phải là anh ấy mà là một người khác. Tại sao anh ấy không hỏi Yên Nhi sự thật, mà chỉ lẳng lặng tin, rồi suy đoán đặt ra các giả thiết theo mặt tiêu cực mà không theo mặt tích cực. Sao TUYÊN không nghĩ dù chỉ một lần thôi một sự việc tốt nào đó cho bản thân anh ấy, để anh ấy có thể dựa vào nó mà tin rằng Yên Nhi không hề phản bội anh, rằng chị ấy cảm thấy hạnh phúc khị ở bên anh. 
Biết rằng yêu một người là luôn muốn người đó được hạnh phúc nhưng tình yêu là ích kỷ mà, sao anh ấy không thử cái cảm giác ích kỷ ấy một lần đi (không hiểu sao mọi người lại nói anh ấy ích kỉ nhỉ? Trong đầu em lúc này chỉ thấy một TUYÊN đang thất vọng vào tình yêu, anh đã yêu thật nhiều nhưng đổi lại là sự lừa dối). Hay là vì TUYÊN không tin vào bản thân mình? đúng Tuyên không có cái can đảm tin rằng Yên Nhi đối với anh là thật lòng. 
Dù Yên Nhi có sống cùng Tuyên bao lâu thì anh ấy vẫn mãi là người đến sau- đúng! TUYÊN đến sau Young Min, là người không thể nào hiểu vợ mình hơn cô em vợ, là người bị cự tuyệt ngay những ngày đầu anh gặp cô và chắc có lẽ trong thâm tâm, anh ấy chỉ là người chồng trên danh nghĩa. Có đúng không khi nói rằng TUYÊN đã quá tuyệt vọng về Yên Nhi, nên không cho phép bản thân mình đặt ra bất cứ lí do nào để biện bạch cho Yên Nhi. 
Hay vì TUYÊN muốn Yên Nhi được hạnh phúc, mà không bị cái rào cản là anh ngăn lại, anh sợ mình sẽ luyến tiếc, sẽ níu kéo cô, không chấp nhận để cô ra đi. Anh thà chấp nhận cả quảng đời ngắn ngủi sau cùng của mình sẽ bị đau đớn bởi căn bệnh hay để cô căm ghét, rời xa anh nhưng đổi lại anh sẽ không phải thấy nụ cười héo úa, mà là nụ cười tươi luôn thường trực trên môi cô. 
Có người sẽ cho rằng Tuyên nhu nhược, hoặc nói anh ấy cao thượng đến ngu dốt, nhưng em thích anh ấy như thế! Luôn là một SỬ THẦN TUYÊN yêu thương, chăm sóc người mình yêu, luôn bá đạo làm theo ý muốn của bản thân nhưng tất cả là vì người khác chứ không phải vì bản thân. TUYÊN thật ngốc!
Phương Vy


 Lưu ý: Bạn nào có hứng thú với việc viết cảm nhận về những truyện trong nhà Tiểu Vân, xin gửi bài về địa chỉ phamtieuvan@yahoo.com để cùng chia sẻ với mọi người nhé!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 photo 123_zps412de85a.jpg