Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

[CNTT] THAI_TRINH_KHA



TUYỂN TẬP CÁC NHẬN XÉT CỦA THÀNH VIÊN
THAI_TRINH_KHA
Nguồn: Forum Zing

Bài viết này đã nhận được sự đồng ý của tác giả thai_trinh_kha, thành viên Zing Forum. Mọi chi tiết đều sao y bản gốc trừ một số từ viết tắt. Chân thành cảm ơn em đã nhận lời và để lại cho Tiểu Vân những dòng cảm xúc tuyệt vời này. Những nhận xét của em là động lực rất lớn để chị tiếp tục sáng tác!




Về hai tập 131 và 132
 (Thần Tuyên - Yên Nhi)
Ngày 09/01/2013
Huhu nhà em sửa nhà nên bố em cắt dây mạng hơn 1 tuần nay rồi, nhớ Tha thứ chết đi được, hôm nay vào lại được đọc liền mấy tập, bức xúc không chịu nổi phải cmt ngay lập tức!!!!
Em không thể chịu được khi biết được hành động của Yong Min, thật quá quắt. Là anh Tuyên thì em không còn đủ bình tĩnh để mà nghĩ trước nghĩ sau như thế đâu, em phải xông đến đánh cho Young Min 1 trận mới được. Nhưng hành động như thế có lỗ mãng quá không nhỉ? Mất hình tượng của Tuyên? Nhưng em không nghĩ ra cách nào khác nữa.
Lúc mọi người phê phán Young Min, em nhớ là lamnhi đã từng lên tiếng bênh vực. Khi đó, em cũng chưa ghét Young Min, vì xét cho cùng Young Min cũng là 1 người đang yêu. Khi yêu, con người ta thường không dùng lí trí mà chỉ dựa vào trái tim. Nhưng đến nước này thì dù có là chị Vân lên tiếng, em cũng quyết không tha thứ cho Young Min, KHÔNG – BAO - GIỜ.
Thậm chí cảm tình với Tuyết Vinh lên cao bao nhiêu thì với Yên Nhi – nhân vật nữ em yêu quý từ đầu truyện - lại càng xuống thấp tới mức thảm hại. Cứ cho là Yên Nhi bị ép buộc, hay Young Min là người chủ động, thì chẳng lẽ Yên Nhi yếu đuối và nhu nhược tới mức không thể tự bảo vệ mình? Sao Yên Nhi không có 1 chút tinh thần quật cường, bản lĩnh và ý chí sắt đá như Tuyết Vinh? Sao không kêu cứu, không lấy cái chết để đe dọa, hay làm gì đó tương tự…Sao lại chỉ biết có khóc thôi, về nhà còn không nói gì với Tuyên nữa, anh ấy có lỗi gì trong chuyện này chứ?
Không phải ngay từ đầu chỉ vì sự lừa gạt của 2 chị em Yên Nhi mà Tuyên mới bị lôi vào sao? Anh ấy còn chấp nhận bao che, chấp nhận chờ đợi tình cảm nửa vời của Yên Nhi, chấp nhận cho Yên Nhi 1 cơ hội chọn lại, như thế là sai chắc. Yên Nhi nói mình đã chọn Tuyên, nhưng đến nằm chung cũng không cho, đó mà là đã chọn à? Vì Yên Nhi, Tuyên phải cắn răng để Young Min ngang nhiên gần gũi vợ mình, lại còn thương xót, lo nghĩ cho tình cảm của Yên Vũ, 1 người đàn ông bao dung, độ lượng như thế kiếm ở đâu ra nữa? Thế mà lại bị anh trai và vợ mình cắm sừng…
A, nói đến đây lại thấy tức, quên không vạch tội Young Min. Anh ta nói, anh ta yêu Yên Nhi, nhưng anh ta đã làm gì cho cô ấy, hay chỉ đem lại sự nhục nhã và sợ hãi? Anh ta nói, anh ta bị lừa dối, nhưng không phải chính anh ta cũng đã lừa dối Yên Vũ và cả Tuyên nữa sao? Anh ta nói, phải cạnh tranh công bằng, nhưng anh ta có cho Tuyên 1 chút công bằng nào không? Thân mật với Yên Nhi, lại còn chiếm đoạt thể xác cô ấy, trong khi Tuyên khổ sở kềm chế ngăn không cho mình đụng chạm Yên Nhi. “Cô ấy có thể là chị dâu của cậu” (như Young Min từng nói) nhưng sao anh ta không nghĩ Yên Nhi cũng có thể là chị vợ, hay em dâu của mình, anh ta tự tin thế sao?Anh ta nghĩ mình có thể có được trái tim Yên Nhi nhờ chiếm đoạt ư?
Nói là yêu Yên Nhi nhưng Young Min đã bao giờ nghĩ cho cô ấy, đã bao giờ quan tâm chăm sóc và thấu hiểu Yên Nhi như Tuyên?Young Min thậm chí còn không phân biệt được Yên Nhi và Yên Vũ, nên có khi tình cảm của anh ta chỉ là hời hợt, là nhất thời, là dục vọng chiếm hữu. Xét ra, Young Min  không bằng 1 góc của Tuyên, có vẻ chị Vân đã để Tuyên quá thiệt thòi rồi.
Còn về cặp đôi Cảnh Huy -Tuyết Vinh, em bắt đầu thấy nghi ngờ Hồng Phương rồi đấy (chỉ tại sự độc ác của chị gây ra sự đa nghi cho em, em cần phải nghi ngờ mọi thứ, cho đỡ sock nếu như chị biến 1 nhân vật đang tốt đẹp bỗng trở nên ác bất ngờ, trường hợp điển hình là Thanh Thiện). Sao chưa thấy Cảnh Huy lê lết ở Phòng Chờ của Tuyên nhỉ? Em rất rất hi vọng Cảnh Huy chưa chết, nếu không thì chị cho Phạm Sỹ Nguyên giết luôn Tuyết Vinh và ba Cảnh Huy đi, sống mà không có mục đích thì chỉ như xác chết biết đi thôi. Hoặc trường hợp thứ 3 là Tuyết Vinh đã mang thai con của Cảnh Huy (nhưng như thế thì vô nhân đạo lắm, vì Tuyết Vinh sẽ đau khổ do không biết đứa trẻ là con của Cảnh Huy hay của lũ cầm thú kia).
Chị Vân, từ ác có vẻ không còn phù hợp với chị, chắc phải thay bằng tàn nhẫn. Lòng nhân hậu của chị so với sự tàn nhẫn đó có thể ví như 1 hạt cát giữa hoang mạc Sahara, 1 giọt nước giữa Thái Bình Dương mênh mông, 1 đốm sáng nhỏ giữa dải Ngân Hà rộng lớn, 1 cái lá trong rừng Amazon rậm rạp, 1 hạt thóc lép giữa cánh đồng lúa bao la…. Chị mau cho em 1 tập nào đỡ đau khổ chút được không? Em thật sự BỨC XÚC , BỨC XÚC, QUÁ BỨC XÚC rồi đấy.



Về hai tập 125 và 126
 (Cảnh Huy - Tuyết Vinh)
Ngày 28/12/2012
Bảo là không nói nhưng xem ra không nói không được rồi, em chết vì quá bức xúc mất. Hai tập mới đọc khiến tim em như ngừng đập luôn. Dẫu biết chị miêu tả tâm lý rất chân thật, rất đúng và hợp lý nhưng phải đến 2 tập này em mới dám khẳng định chị là tác giả miêu tả tâm lý nhân vật hay nhất trong những tiểu thuyết Việt Nam mà em từng đọc.
Chị làm em sống cùng nhân vật, đau nỗi đau của nhân vật. Tình yêu của Tuyết Vinh thật vĩ đại, thật sâu sắc mãnh liệt, lần đầu tiên khiến em không thể khóc nổi mà chỉ ngồi lặng trước máy tính, không thể diễn tả cảm xúc của em thành lời được sau khi đọc xong. Cảnh Huy, anh nhất định phải nhớ... Dù có chuyện gì xảy ra.... trong lòng em cũng chỉ yêu mình anh...một mình anh mà thôi...
Có nhiều lần em đã phải khóc sau khi đọc xong 1 số truyện, nhưng chưa bao giờ em thấy được 1 tình yêu như thế , chưa bao giờ cảm xúc của nhân vật lại sống động như thế. Tuyết Vinh trong tình trạng nhục nhã ê chề như vậy mà vẫn luôn hướng mắt về phía Cảnh Huy như thể anh ấy là hi vọng, là nguồn sống, là ánh sáng cuối cùng của cuộc đời mình.Cô không quan tâm mình bị chà đạp như thế nào, chỉ lo cho tâm lý của Cảnh Huy. Nhưng tôi thà bị anh kinh tởm còn hơn phải gây cho người đàn ông đó trạng thái thống khổ, bất lực. Vì chỉ có như vậy, bản thân mới có đủ dũng khí và cương quyết tìm đến cái chết mà không cần phải hối tiếc.
Tuyết Vinh tự cho mình là miếng giẻ rách , tức là đã không còn nhân cách, danh d ự, lòng tự trọng; tự cho mình là phế phẩm, vì thế trong cuộc trao đổi này, cô vẫn là người đ ược lợi, bởi: …Miếng giẻ rách dẫu có bị rách thêm bao nhiêu chỗ cũng chỉ có thể gọi là một miếng giẻ rách….Đem phế phẩm này đổi lấy bảo vật là anh ấy, cô không thấy tôi vẫn là người được lợi sao?...
Tuyết Vinh tự nhận bản án phải xuống địa ngục cho mình, bởi cô thấy mình thật dơ bẩn, không xứng đáng được lên thiên đàng. Nhưng so với lũ cầm thú đang hành hạ cô, so với kẻ đang nhởn nhơ ở ngoài mà cười trên nỗi thống khổ của người khác thì, Tuyết Vinh thật sự là 1 thiên thần trong sáng, tinh khiết, cho dù bùn nhơ vùi lấp thì ánh hào quang lấp lánh toả ra từ tâm hồn lương thiện cuả cô vẫn luôn rực rỡ.. Vì rằng thiên đường nào có chỗ dung thân cho một kẻ dơ bẩn? Hạ giới cũng chẳng hề giang tay đón nhận đứa nghịch tử, đan tâm giết cha mình. Chỗ duy nhất có thể bị đưa đến chính là địa ngục, nơi kẻ xấu phải trả giá cho hành vi độc ác của chính mình.
Tuyết Vinh cho đến lúc chết vẫn mong được thấy Cảnh Huy, được biết rằng anh đã an toàn. Đáp lại tình yêu của cô, Cảnh Huy cũng mong cô không tự tìm đến cái chết. Có lẽ đối với anh, chỉ cần cô còn sống, thế là đủ rồi, anh không khinh bỉ , không ghê tởm cô, mà vẫn tôn trọng cô, yêu thương cô. Phải đứng nhìn người yêu vì mình chịu đau khổ, Cảnh Huy chắc chắn cũng tan nát cõi lòng. Cặp mắt đỏ hoe đang nhòe nước của anh khiến tôi như vỡ òa trong những tiếng nấc. Không có sự căm phẫn hay đau đớn... Không có vẻ thương hại hay kinh tởm... Không có thái độ oán trách hay vùng vẫy bất lực... Mà chỉ có một ánh mắt thiết tha cùng thương yêu dào dạt....Ánh mắt cầu xin tôi đừng tiếp tục lảng tránh mà hãy thương xót ban cho anh một cái nhìn....Một cái nhìn để anh biết sự tồn tại của mình vẫn còn giá trị... Một cái nhìn để anh biết tôi sẽ không tìm đến cái chết...
Chị Vân thật sự miêu tả đoạn nội tâm này rất hay. Miêu tả nỗi đau khổ của Tuyết Vinh và Cảnh Huy, chị còn làm cho người đọc càng thương cảm bao nhiêu thì càng căm giận kẻ đã đẩy họ vào hoàn cảnh này bấy nhiêu.Mong chị sớm lôi tên đó ra ánh sáng để Thần Tuyên nhốt nó xuống tầng cuối cùng của địa ngục, chị đừng tha thứ nhé.
Em còn rất nhiều cảm xúc nhưng không thể viết hết thành lời. Vậy thôi, chúc chị và các bạn 1 năm mới vui vẻ. Chúc THA THỨ ngày càng thành công.

Tiếp tục cập nhật...


Lưu ý: Bạn nào có hứng thú với việc viết cảm nhận về những truyện trong nhà Tiểu Vân, xin gửi bài về địa chỉ phamtieuvan@yahoo.com để cùng chia sẻ với mọi người nhé! 

2 nhận xét:

  1. Em thật sự là khâm phục chị THAI_TRINH_KHA nha @__________________@ Chắc chị cũng học giỏi văn lắm nhỉ ^^~

    À chị Vân ơi, cái nhạc của chị tên là j thế? Em kết luôn rồi ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đó là bản nhạc không lời của Tam Thốn Thiên Đường (Ca khúc chủ đề trong bộ phim nổi tiếng Bộ Bộ Kinh Tâm. Nếu em lên các trang nhạc kiếm bản có lời thì chắc còn ngất ngây nữa, hì hì ^^

      Xóa

 photo 123_zps412de85a.jpg