Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

TT.T172




PHẦN BỐN - THA THỨ
TẬP 172

Tại Vườn Linh Hồn.

Đôi vợ chồng thong thả sánh bước bên nhau, phía trước mặt là hai đứa trẻ đang tung tăng đùa giỡn. Đứa con trai có vẻ nhỉnh hơn về ngoại hình. Còn cô bé gái thì nhỏ nhắn, xinh xắn. Tiếng cười ngây thơ của chúng làm cả khu vườn như cũng xôn xao, lay động. Yên Vũ ở phía sau thỉnh thoảng lại mỉm cười. Trong khi chồng cô - Lee Young Min, lại đang đăm đăm quan sát từng biểu hiện trên mặt vợ. Bàn tay anh siết chặt, khéo léo bao bọc lấy toàn bộ những ngón tay cô với thái độ trân trọng. Young Min không muốn bị lỡ mất bất cứ sự thay đổi nào trong giây phút trọng đại này.

- Đã cảm thấy gì chưa? – Người đàn ông bắt đầu tỏ ra sốt ruột – Mau nói cho anh biết.

- Vẫn chưa. – Cô vợ bẽn lẽn lắc đầu – Anh không thấy chỉ hai đứa nó đã đủ phiền phức rồi sao? Bây giờ còn muốn…

- Chuyện này không được phép bàn ra thêm nữa. – Young Min cáu kỉnh ngắt lời – Anh chỉ muốn hai đứa mình sẽ có thật nhiều con cái. Bộ dạng em lúc mang thai làm anh mê mẩn…

- Anh...

Tiếng cười đùa bất ngờ tắt hẳn khiến hai vợ chồng giật mình nhìn quanh. Bọn trẻ của họ vẫn ở đó, nhưng đã không còn đùa giỡn. Thằng bé trai đang đứng bất động, trong khi cô bé gái thì hơi nghiêng đầu, chậm rãi tiến về phía trước. Bước chân nó tuy vẫn liêu xiêu nhưng lại rất quyết đoán. Đôi mắt to không hề chớp khi nhìn thẳng về phía trước.

Một bàn tay nhỏ chậm rãi giơ lên, nắm chặt lấy chiếc hộp trái tim đeo ở cổ. Dù đã thích nghi với việc chung sống cùng vợ chồng Young Min, nhưng hình ảnh trong mặt dây chuyền thì chưa từng thay đổi. Nơi ấy có nụ cười hiền dịu của Nhi, có gương mặt anh tuấn của Tuyên, có tình yêu son sắc của họ…Sẽ không ai, không ai có khả năng cướp đi ký ức tốt đẹp đó từ Yên Thứ.

Con bé cứ thế từ tốn, từ tốn đi đến chỗ có một dây trầu và thân cau xanh mướt. Nó đã ngẩn người trong ít giây trước khi quyết định ngồi xuống cạnh gốc cây. Dáng bộ co ro của một người đang cầu xin được che chở. Bàn tay nhỏ tỉ mỉ vuốt ve những chiếc lá xanh và thân cây sần sùi trước cặp mắt ngơ ngác của vợ chồng Yên Vũ.

Trên gương mặt non nớt lúc này là vẻ quyến luyến đầy nhung nhớ. Yên Thứ nhẹ nhàng giang tay ôm lấy hai thứ thực vật ấy với ánh mắt buồn bã và mái đầu cọ qua lại của một đứa con muốn làm nũng. Nó đang khao khát một cái ôm, một vòng tay vỗ về, an ủi. Cặp mắt đỏ hoe vẫn kiên trì không chớp, như  đang sợ có giọt lệ rơi xuống.

Nhìn con bé phụng phịu rúc mình vào gốc cây để cố tìm chút hơi ấm, hai mắt Yên Vũ cũng hoa lên rồi trào ra hai dòng nước mắt. Young Min ở bên cạnh thở dài, chỉ lặng im vòng tay ôm lấy đôi vai run run của cô.

Dù cố gắng thế nào thì vợ chồng anh vẫn không thể bù đắp hết khoảng trống trong lòng Yên Thứ. Nó bình thường luôn tỏ ra mạnh mẽ. Tính khi độc lập chẳng thua gì Tuyết Vinh. Lúc vui vẻ còn có thể nghịch ngợm nhơn Yên Vũ. Nhưng bây giờ… Con bé lại sâu sắc và nhạy cảm gấp mấy lần Yên Nhi với Thần Tuyên cộng lại…
Thật sự là đứa bé rất đặc biệt.

Từ phía xa đang vọng tới tiếng cười nói của hai người phụ nữ. Họ vừa đi vừa nắm tay nhau, thái độ vô cùng thân thiết. Nội dung cuộc đối thoại cũng dễ dàng theo làn gió mà đưa tới.

- Nếu chúng cùng giới thì cho làm anh chị em nhé!

- Ừ, còn giả sử một trai một gái…

- Lúc đó…tụi mình sẽ cho hai đứa nhỏ cưới nhau.

- Haha, vậy bạn và mình sẽ trở thành thông gia à?

- Như vậy không phải rất tốt hay sao? Đã thân lại càng thêm thân, hihihi…

- Mình muốn sinh một đứa con gái... Ở nhà đã may rất nhiều áo đầm cho nó rồi.

- Còn ông xã nhà mình lại thích con trai. Nếu ra kết quả ngược lại, cậu cho mình mấy bộ đồ ấy nhé!

- Còn lâu, hahaha….

Khi tiếng cười giòn giã của hai người phụ nữ bất ngờ nín bặt cũng là lúc dây trầu và thân cau vừa biến mất…


--- HẾT ---

Đôi lời của tác giả: Thân gửi các độc giả đã yêu, đang yêu và sẽ yêu của tôi. Đừng bao giờ keo kiệt với nhau một câu hỏi hoặc lời giải thích. Đừng để những hiểu lầm không đáng có làm tan vỡ hạnh phúc của bạn. Nếu có phải rời xa, thì cũng phải ra đi một cách rõ ràng, minh bạch. Đừng tưởng mình rất am hiểu người khác. Vì thế giới tâm hồn luôn thâm sâu khó đoán. Tha thứ cho người khác không phải chuyện dễ dàng. Mà tự tha thứ cho mình càng khó khăn gấp bội

Hy vọng bên cạnh tình yêu giữa các nhân vật chính, Tha Thứ cũng mang đến cho mọi người những cảm xúc nào đó về tình cảm gia đình, về cách yêu thương và  nghĩ đến cảm nhận của nhau giữa các thành viên ruột thịt.

Mong các bạn sẽ luôn hạnh phúc và cảm ơn các độc giả yêu quý đã theo Tiểu Vân đi đến những dòng cuối cùng của bộ truyện này. Những góp ý và từng dòng cảm nhận các bạn là nguồn động lực và món quà vô giá đối với tôi. Hẹn gặp lại ở những "tác phẩm" tiếp theo của Tiểu Vân vào một ngày...không xa nhé!

P/s: Ai có thời gian thì để lại cho tác giả ít dòng nào. ^^ Cảm ơn, cảm ơn *cúi đầu*

36 nhận xét:

  1. lại kết thúc mở :-<
    ghét V quá, toàn cho nhân vật chính chết
    [Phuong]

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ặc ặc, hạnh phúc mỹ mãn nha. Người yêu nhau cuối cùng vẫn được yêu nhau mà. Mở đâu mà mở???????

      Xóa
  2. ket thuc that su ko thich ti nao, hic, TT va YN lai bien mat,...nhung cung rat cam on tac gia chuyen nay minh thay co tinh nhan van sau sac,...
    chuc ban that thanh cong o nhieu truyen sau nay nua nha!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TT và YN không biến mất. Họ đơn giản chỉ được sống bên nhau trong một cuộc đời khác. Bạn nghĩ vậy cho nó tích cực, hì hì...
      Tiểu Vân xin cảm ơn bạn vì đã ủng hộ và theo dõi truyện tới giây phút này nha ^^

      Xóa
  3. Thế là lại phải chia tay với Tha Thứ rồi. Thật sự là em rất tiếc, lại chẳng được theo thói quen chiều nào ngôi máy tính cũng phải check blog của chị Vân tìm tập mới :) Chị đang viết truyện mới k ạ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị đang viết truyện mới. Tuy lâu lâu em mới để lại cmt nhưng Tiểu Vân biết là em vẫn luôn theo dõi mà ^^ Em là một trong những độc giả "lâu đời" nhất mà chị từng có đó.

      Tiểu Vân vô cùng yêu quý và cảm kích trước tình cảm này của em. Vậy nên, chị sẽ cố tranh thủ viết truyện mới rồi post lên để em lại được tiếp tục thói quen mà chị nhiệt liệt ủng hộ này nhé!

      Xóa
  4. Hix Hix
    Chị Vân ơi! Tội nghiệp Yên thứ quá. Phải xa mẹ cùng cha lúc mới 4 tuổi, cô bé lại nhạy cảm như vậy lớn lên ko biết sẽ thế nào đây? Có khi nào lại giống Yên Nhi ko?
    Còn nữa, em ko biết nên cám ơn chị hay rách chị đây. Anh Thần Tuyên cùng chị Yên Nhi như thế em ko biết nên buồn hay vui cho họ đây. Cũng có thể là vui vì kiếp này anh Thần Tuyên và chị Yên Nhi đã quá đau khổ, sang kiếp khác mong họ sẽ được hạnh phúc. Nhưng... em vẫn cảm thấy cái kết thúc bị thiếu thiếu cái gì ý. Chị có thấy thế ko? Em ko biết thiếu gì mà chỉ biết thiếu thôi.
    À! Đúng rồi! Chị viết vài cái ngoại truyện mĩ mãn là đủ ời. *hihi*
    Đây chỉ là ý kiến của riêng em thôi, nếu có gì ko phải chị xem như ko có cái cmt này đi.
    *hih* Chúc chị sẽ có thật nhiều tác phẩm hay nữa . . . để em đọc *hehe*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị thì không biết nó thiếu gì >'< Nhưng không sao, em cứ việc nói ra suy nghĩ của mình. Có điều TV không viết ngoại truyện đâu bé nha. Vì sức lực yếu kém của chị mà viết thì sẽ phá hỏng hết cảm xúc tốt đẹp của em về chính truyện đó...

      Cảm ơn lời chúc và sự ủng hộ của em thật nhiều!

      Xóa
  5. Thật sự ta không muốn chia tay tác phẩm như thế, không muốn để YN và TT phải ra đi như vậy, tê tái trong lòng khi để Yên Thứ phải 1 mình chịu đựng cô đơn thiếu vắng tình yêu thương của cha mẹ như thế!
    Nhưng mà...
    Cảm ơn Tiểu Vân nhiều lắm, vì đã cho ra đời 1 tác phẩm tuyệt vời như vậy, theo từng diễn biến câu chuyện người ta như bị cuốn vào cái vòng lẩn quẩn đó, cho đến khi thoát ra được cũng là lúc tác phẩm kết thúc. đọc Tha Thứ người ta như bị vây quanh trong tất cả mọi cảm xúc từ vui buồn, đau khổ, thù hận, day dứt, rồi có lúc lại phá lên cười vì thú vị, rồi lại có lúc trầm tư trong những khoảng lặng... Và cũng vì có Tha Thứ mà hình như người ta thấy được khía cạnh khác của cuộc sống_ cảm xúc và bình lặng đến lạ thường, ít ra là trong tưởng tượng, trong thế giới của riêng tác giả !
    Cảm ơn nàng thật nhiều, Tiểu Vân nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ồ, cái này phải là ta cảm ơn nàng mới đúng nha. Nàng có sợi dây thì ném cho ta để ta trèo xuống đất với. Nãy giờ đọc cái cmt của nàng mà ta sướng đến nỗi cứ bay lửng lơ trên trời đây nè. KHổ thật!
      Đừng nhắc YT với ta, con bé ấy cũng làm Tiểu Vân tốn nhiều nước mắt lắm đó. Mình viết truyện rồi tự ngồi khóc mới ghê (tinh thần tự kỷ cao bậc nhất)...

      Xóa
  6. ko bz đâu bắt đền chị đấy!! e ko thích cái kết này một tý nào cả, huhu.
    Nhưg đó cx là ý chị, e ko thể xoay chuyển. Dù cái kết ko đk good như e đã nghĩ nhưg e cx rất vui vì cặp Vũ - Min hp. chúc chị có thể "sinh" ra thêm nhìu "bé" nữa nha.
    p/s: đây là bộ truyện đầu tiên về thể loại xuyên không mà e đọc, nên nó rất ấn tượng, thks chị nhìu ( thực ra e ghét đọc fic xuyên ko lắm, nhưg có vẻ e đã sai) ^^ ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lẽ em không sai...^^ Vì chị bực mình mấy cái fic xuyên không cứ giống giống nhau nên mới cao hứng viết ra một cái xuyên không của riêng mình, hờ hờ...Đây là cái kết có số lượng người hạnh phúc cao nhất mà vẫn giữ được tính hợp lý của truyện rồi đó em. Chị cũng đã cân nhắc nhiều lần rồi chứ bộ. Mong em thông cảm nhé!

      Xóa
  7. đọc truyện của vân thật cuốn hút.cảm giác như mình bi cuốn theo mạch truyện.như thật như ảo ý.rất hay.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ^^ Bạn nói cũng rất hay. Cảm ơn bạn nhiều nhé! CHúc bạn cuối tuần thật vui!!!!!!!!

      Xóa
  8. ôi, ngồi đọc truyện mà mình khóc mất rùi, ko muốn ăn trưa nữa nè Vân ơi. Mình đi làm cứ mỗi buổi trưa là có thói quen vào blog bạn đọc truyện. cảm ơn bạn về món ăn tinh thần này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không có gì. Là Tiểu Vân cảm ơn bạn vì đã dành tình cảm cho Tha Thứ mới đúng chứ ^^

      Xóa
  9. Truyen ket thuc co the noi la dep roi co hau nua,hehe doc thay ma thich it ra cuoi cung ca 2 roi cung se co cuoc song binh di ^^ mong em mau ra truyen moi nghen.truyen hay wá xá >o<

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, em đang viết nhưng chắc là còn lâu lắm đó chị à >.<

      Xóa
  10. Sis V viet truyen ms à.... Monq quá..... mà sis V hoi ac nhazz TT vs YN chet lm e khóc cã may bua lunq the ma e cu tuong sis se co dieu bat ngo ve phia cuoi truyen chu
    Vd nhu: TT va YN hoi sinh dc o ben canh nhau iu thuong YT va song cuoc song vui ve hp' suot doi chu.....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái đó mọi người đều mong đợi hết rồi. Viết ra đâu còn bất ngờ nữa đâu bé ^ ^ Cái mà em gọi là ác mới thật sự là bất ngờ nè, hờ hờ...

      Xóa
  11. Trả lời
    1. Trời, không biết ai luôn >.<

      Xóa
    2. E là pvy nè chị ,hì e đăng đc nx cho c bên blog đc òy

      Xóa
    3. À, thì ra...
      Mà sao em lại dùng chức năng "nặc danh" thế????? Nhìn không biết là ai hết,hic...

      Xóa
    4. Hì! E dùng nặc danh cho nó lẹ!

      Xóa
  12. mình không thích cái kết này,như thế này tội nghiệp bé vân thứ quá

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bé Yên Thứ là một cô bé bất hạnh. Và thật ra trên đời cũng có thiếu gì người vừa sinh ra đã chịu bất hạnh như thế, đúng không bạn? Đây đã là cái kết có số người hạnh phúc nhiều nhất có thể +.+ Biết rằng sẽ khiến nhiều bạn không thích nhưng thật lòng TV cũng không còn cách nào khác.

      Xóa
  13. Đọc phần kết này lâu rồi nhưng giờ mới có thể cmt được, TV đừng buồn nhé.
    Theo em đã ba bộ và với ss bộ này có thể được gọi là HE nhất. Tuyết Vinh x Cảnh Huy không có gì để bàn cãi cả, người chân thành, có lòng cuối cùng cũng tìm được nhau. ^^
    Yên Nhi x Thần Tuyên phải nói ss rất thích cảnh đó của hai người, trong truyện lúc trước em có dẫn dắt một lần qua dây trầu cây cao (Truyền thống tục cưới hỏi Việt Nam mình ^^) nào ngờ nó lại là một phần trong cái kết. Hình ảnh đó gợi cho ss cảm giác có đau thương có chua xót có quyến luyến và có bền chặt. khi đọc đến đoạn họ tan biến không hiểu sao ss lại thấy vui vẻ, tan biến không hẳn là mất đi, sau bao nhiêu yêu thương và đau khổ họ đã có thể bỏ qua tất cả cùng nhau đi tiếp. có lẽ lời chúc phúc của ss không cần phải nói đâu nhỉ? ^^
    Còn về cô bé Yên Vũ, ss chẳng biết nói gì cả, từ đầu đến cuối cô bé không được “nổi bật” như hai cô chị, nhưng cô lại dấy lên cho ss nhiều cảm xúc nhất, bất chợt nghĩ không có gì là hoàn toàn cả, thiên thần không nhất định sẽ không sa ngã, ác quỷ không hẳn không biết hối lỗi, chủ yếu là Tâm. Lời nhắn của em sao ss cảm thấy được đặt khá nhiều trên Vũ quá Tiểu Vân em ơi. Cô đã tìm được hạnh phúc của mình nhưng tại một góc khuất nào đó tâm hồn là sự dày vò đến lặng người vì sự ích kỷ của mình mà phá tan hạnh phúc của chị. một phút lầm lỡ cả đời chuộc lỗi!!!
    à! khi nào em có truyện mới nhớ pm ss hay với nhá, hiện tại ngôn tình ss chỉ đọc mỗi em thôi (bạn ss chưa đứa truyện) ^^
    chúc em sức khỏe!^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lúc đầu thì giận, giờ hết rồi ss à, hehe...
      Ss thật là đáng yêu. Cảm ơn ss đã dành thời gian vào cmt cho em nhé. Khi nào có truyện mới em nhất định sẽ hú ss. Lâu lắm không có cái cmt nào để đọc làm em nhớ tha thiết cái hồi còn post truyện ấy chứ, hic...

      Xóa
  14. oa.từ dầu truyện đã thích TT với YN vậy mà kết thúc lại k rõ ràng lắm T^T ,hix,chị cố găng viết nhiều nha,e thích truyện của chị nhất ^-^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kết thúc của YN với TT hạnh phúc rõ ràng thế còn gì, hề hề...Cảm ơn em vì đã yêu thích truyện của Tiểu Vân nha! ^ ^

      Xóa
  15. Hạnh phúc vốn rất mỏng manh, tình yêu cũng rất dễ vỡ.
    Đọc xong cả truyện thật dài, có lúc khóc, có lúc cười, có lúc suy nghĩ vẩn vơ.
    Giá như anh Thần Tuyên cùng chị Yên Nhi có thể tin tưởng nhau một chút nữa họ sẽ không phải rơi nước mắt, dằn vặt và đau khổ (em tin là vậy, thật đấy!). Nhưng cũng mừng vì cuối cùng họ cũng đã có một cái kết tốt, không nhất thiết là phải kết hôn, sinh con, sống bạc đầu giai lão chỉ cần ở cạnh nhau, đó cũng là một loại hạnh phúc.
    Chị Vân biết không, thật sự đối với một con nhóc như em, tình yêu là một điều gì đó rất diệu kì. Em còn trẻ, còn nhỏ tuổi và em chưa chín chắn (ai cũng nhận xét là thế >..<) em luôn nhìn cuộc sống này rất lạc quan và tràn ngập màu sắc sáng sủa. Với em luôn cảm thấy có tình yêu thật là tốt. 3 tháng trước em có suy nghĩ như vậy đấy. Nhưng chợt nhận ra: A, không thể chỉ có tình yêu, ngoài tình yêu ra cái cần nhất là sự tin tưởng, lòng trân trọng. Nếu ta chỉ biết yêu nhưng lại không biết cách thể hiện, bảo quản nó tình yêu sẽ mất đi. Có đúng như vậy không chị?
    Thật lòng em chúc mừng cho chị Vinh và anh Huy: 2 con người mà em yêu quí nhất. Tin tưởng và hạnh phúc - cả hai đã làm được, một cách xuất sắc. Nếu anh Huy không tin chị Vinh là chị Vinh mà cứ coi chị ấy là một Yên Nhi mất trí thì mọi chuyện sẽ ra sao? Em nghĩ anh ấy sẽ không để ý đến người con gái này, nhưng thật may mắn, anh tin. Còn chị Vinh nếu không tin anh Huy còn sống, con đường chị ấy lựa chọn sẽ như thế nào? Đi tiếp một bước nữa hay dứt khoát chết cùng? Thật may mắn, chị ấy tin anh còn sống. Để chị có thể chờ đợi một ngày nào đó người đàn ông ấy sẽ quay về. Còn nữa, tình yêu của họ rất đẹp. Dù anh Huy không còn giống như xưa, có thể lái xe chở chị qua những con đường thật đẹp nhưng họ đổi lại vị trí, chị sẽ dắt tay anh đi trên con đường thuộc về họ. Hạnh phúc cũng là khi nắm chặt tay nhau cùng đi về một hướng.
    Chị à, nhiều lần em tự hỏi thế này:
    Khi biết mình ngồi trên quả bom, khi quyết định cứu chị Vinh và từ bỏ mình anh Huy có hạnh phúc không?
    Mỗi đêm phải nhớ về người mình yêu nhất mà không thể ở cạnh, khi biết trên thế giới này còn có người thân tình nguyện yêu mình, ở cạnh mình, sưởi ấm cho trái tim lạnh lẽo của mình, chị ấy có hạnh phúc không?
    Có, họ hạnh phúc.
    Ôi em nói bao nhiêu từ "hạnh phúc" rồi nhỉ? Mẹ em thường nói: "Con người sẽ luôn nhớ và nhắc về thứ mà tâm hồn họ cần nhất" có phải là vì lí do này không nhỉ? Chị đừng tưởng em chỉ là con nhóc mà không biết tình yêu là gì nhé. Em không chắc là em có yêu hay không nhưng khi con người dịu dàng kia đi trước em thật nhiều, thật nhiều bước em đã không khóc. Vì em tin ở nơi đó, người đó vẫn đang chờ em. Em tin tưởng như vậy đấy.
    P/S: Xin lỗi vì khi chị vừa viết xong em lại không thể bình luận, giờ em cảm nhận nhé. Lúc chị vừa đăng em đã đọc rồi nhưng em lại không biết nên nói thế nào, cứ thấy nó nặng trĩu thế nào í. Nhưng khi em đọc được những dòng nhật kí của người kia lại nhớ đến chị Vinh và anh Huy (>o<), cuối cùng đã có thể nhẹ nhàng viết ra rồi. Em thật cảm ơn vì đã cho em đọc được đến một thế giới đẹp như thế.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừ, không sao đâu em à. Bữa giờ chị ngạc nhiên vì chờ mãi không thấy hồi âm nào từ em. Cứ tưởng đâu kết truyện làm em tức quá nên...từ mặt chị luôn rồi chứ, hic. Bây giờ đọc những dòng này, Tiểu Vân lại thấy thêm động lực để viết truyện mới ^^ Cảm ơn em nhiều nghen!

      P/s: Tình yêu đúng là cần có lòng tin và sự thông hiểu nhau. Nhưng đừng để mình mù quáng mà tin vào một kẻ không đáng tin em nhé! Và còn một điều nữa là chị chưa bao giờ nghĩ em là cô bé chẳng biết gì, hehe

      Xóa
    2. XD Vậy mới nói, em luôn tin vào những gì đã rõ ràng...cái gì em đã xác định rồi thì em mãi luôn tin tưởng, mà em là một kẻ đa nghi số 1 luôn nên khó có việc gì làm em chắc chắn lắm XD (mới thi xong văn, anh nên giờ em bơ như con cờ =.+). Mong truyện mới của chị và chúc chị thành công nhé.

      Xóa
  16. "Phải chăng" 2 chữ này cứ vang mãi trong e khi đọc xong "Tha Thứ". Chị có biết vì sao không? Vì kết truyện không chỉ là sự tiếc nuối của Tuyên,YV, TV hay YM, mà còn có sự tiếc nuối của e hay của các bạn đã đọc đến đây của "Tha Thứ".
    Phải chăng Tuyên chịu tin tưởng YN một chút, phải chăng anh đừng quá tin vào những suy nghĩ của chính bản thân anh quá nhiều. Phải chăng anh biết được cái sự thật vào đêm hôm ấy_ cái đêm định mệnh quyết định cuộc đời anh, YN, YV và cả YM. Và phải chăng anh đừng quá quyết đoán và nghiêm túc về việc tuyệt giao với bên ngoài. Thì có lẽ anh sẽ không phải sống đau khổ, kiệt quệ trong 4 năm ròng như thế. Và phải chăng chị đừng quá ác thì Khi ấy Tuyên sẽ biết được rằng anh có 1 đứa con gái, và YN của anh yêu anh đến dường nào. Nhưng đã quá trễ khi Tuyên phát hiện ra cái sự thật ấy thì đứa con gái của anh đã bị anh vô tình ép tình trạng nguy kịch và YN đã mãi mãi rời xa anh. Tuyên bao dung thật đó, vị tha thật đó nhưng anh lại thiếu mất sự tin tưởng,phải chăng có được lòng tin như TV thì có lẽ đã chờ được YN, như TV đã chờ đợi được CH trở về. Tình yêu không phải chỉ yêu thương thủy chung là đủ, nó còn cần đến sự tin tưởng, nếu mất lòng tin ta sẽ mất tất cả. Nhưng họ sẽ có 1 cuộc đời mới, sẽ bắt đầu 1 tình yêu, và sẽ có 1 hạnh phúc mới mà sẽ không có nghi kị luôn tin tưởng lẫn nhau. Chỉ có YT là đáng thương phải chịu nỗi đau mất cả cha lẫn mẹ, cô đơn, buồn tủi đều đó là 1 sự tỗn thương rất lớn đối với một đứa trẻ nhạy cảm, hy vọng YM và YV có thể bù đấp chọ YT sự mất mác to lớn ấy.
    Chị à e cám ơn chị nhiều lắm chị biết không? Vì chị mà e đã thay đổi bản thân rất nhiều, siêng năng hơn, yêu gia đình hơn, và trân trọng những thứ luôn bên cạnh e, như mẹ e chẳng hạn, e đã nghĩ đến mẹ nhiều hơn hiểu nỗi khổ cực của mẹ nhiều hơn. Chị cảm thấy lạ đúng không, nhưng đây là những lời thật lòng của e. E ngưỡng mộ chị lắm. E nghĩ chị chắc yêu quí và trân trọng gia đình chị lắm nhỉ. Phải như vậy thì chị mới có thể viết nên những dòng cảm động như vậy về tình cảm của chị e YN và YV. E không muốn mình giống TV chính tay mình giết chết người cha ruột chỉ vì những hiểu lầm, không muốn khi mình chợt hiểu ra rằng mình đã sai và muốn nhận lỗi nhưng ng ấy đã không còn trên cõi đời này nữa. E đã khóc rất nhiều khi đọc đến đoạn ấy. TV chắc đã cảm thấy hối hận lắm chị nhỉ! CH và Tuyên thật may mắn, khi họ chợt nhận ra cái người mà họ không yêu thì người đó vẫn còn bên cạnh họ để họ nhận lỗi. CH thì có thể hiếu thảo và chăm sóc ng cha của anh, còn Tuyên đến cuối cùng anh đã có thể tha thứ và hiểu được rằng người cha của anh cũng yêu thuương anh.
    Cám ơn chị đã cho " Tha thứ" ra đời để e có thể biết được ngoài tình yêu còn có tình cảm gia đình, lòng vị tha, sự chung thủy niềm tin và sự trân trọng những gì ở trc mắt mình. Truyên kết thúc tuy có chút tiếc nuối nhưng các nhân vật lại đc hạnh phúc trọn vẹn.
    pipi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em khi nói rằng Tha Thứ đã giúp em cảm thấy yêu gia đình và quý trọng những thứ mình đang có. Tiểu Vân bao giờ cũng mơ ước tác phẩm của mình có thể khiến người đọc cảm nhận một điều gì đó ngoài tình yêu.
      Chị cũng rất bất ngờ khi đến lúc này còn nhận được những dòng cảm nhận về Tha Thứ. Cảm ơn em và chúc em sẽ luôn hạnh phúc bên bạn bè, gia đình nhé! ^^

      Xóa

 photo 123_zps412de85a.jpg