CHAP 87: BI KỊCH KHÔNG TRÁNH KHỎI
- À – Vẻ
mặt cô gái thoáng bối rối – Chúng tôi thường gọi việc hai bạn gặp và yêu nhau
là lời nguyền thứ nhất. Để thuận tiện tìm cách phá giải mà thôi
- Vậy đâu
là lời nguyền thứ hai?
- Là đoạn…
một trong hai người sẽ bị con cháu nhà họ La giết chết – Vân Thanh ngần ngại
đưa mắt nhìn anh và nó – Nhiệm vụ của hai bạn là cùng nhau sống sót qua hết
ngày mai.
- Ngày mai?
Tại sao lại là ngày mai?
- Vì đó là
ngày mà tên si tình ngu ngốc ấy bỏ mạng. Nếu cả hai có thể bình an vô sự qua
khỏi ngày mai…thì lời nguyền coi như được phá giải.
- Khoan
đã.. - Anh đưa tay ngăn lại - Khi nãy cô vừa nhắc đến người tên Lệ Quyên? Mẹ
tôi thì có liên quan gì đến việc này?
- Cô không
kể với anh ấy sao, Vân Nhi? - Vân Thanh nhìn nó bằng ánh mắt sững sờ - Gia Tuấn
hoàn toàn không biết gì về những việc mẹ anh ấy đã làm với cô ư?
- Tôi thấy
dù sao cũng chưa gây ra hậu quả gì to tác...cho nên... - Nó bối rối trả lời và
tránh nhìn vào mắt anh.
- Vậy mà
còn không to tát hả? - Đến lượt Vân Thanh nổi nóng - Dìm người ta xuống đáy hồ
mà không phải chuyện lớn sao? Không chết vì thiếu ôxi cũng bỏ mạng trước cái lạnh
thấu xương ấy. Biến cô thành kẻ điên trước mặt người khác cũng là chuyện nhỏ ư?
Cô cứ nhẫn nhịn như thế thảo nào bà ấy càng ngày càng làm tới....
- Mẹ anh
không muốn chúng ta ở bên nhau sao? - Anh quay qua nhìn nó bằng ánh mắt bàng
hoàng.
- Nói một
cách thô lỗ là bà ấy muốn Vân Nhi phải chết, anh hiểu không? - Vân Thanh hậm
hực khoanh tay trước ngực - Lệ Quyên
muốn bảo vệ anh thoát khỏi lời nguyền mà không biết rằng chính con trai bà ấy
phải đi bảo vệ người khác. Cô không hiểu mình đang ở trong tình thế nguy hiểm
như thế nào sao, Vân Nhi?
- Anh ấy
mới là người đang gặp nguy hiểm - Nó cãi lại - Cô không thấy là đến giờ này
chúng ta vẫn chưa biết ai là người năm lần bảy lượt muốn hại Gia Tuấn ư? Vụ tai
nạn ba năm về trước có thể đã lấy đi mạng sống của anh ấy. Bây giờ lại có người
nào đó am hiểu tất cả mọi chuyện có liên quan đến Gia Tuấn và đang tìm mọi cách
đẩy anh ấy vào chỗ chết.
- Nhưng
chẳng phải đến giờ này anh ta vẫn khoẻ mạnh lành lặn ngồi trước mặt cô đó sao?
Còn cô thì thế nào? Kể từ ngày đầu tiên đến đây cô đã gặp phải những tai nạn
gì? Tất cả những tổn thương ấy chẳng phải đều vì anh ấy mà có hay sao. Nói một
cách khác, sự bình an của Gia Tuấn đã được đánh đổi bằng máu và nước mắt của cô
đấy, cô bé ạ....
- Tôi không tin – Nhi lắc đầu nguầy nguậy
- Suốt 1050 năm qua, máu của gia đình ta đã nhuộm đỏ mặt
biển này– Thanh tức giận chỉ tay ra cửa sổ - Nước mắt chúng ta làm mặn chát cả
đại dương đó. Hai mươi lần trong lịch sử, không có lần nào mà chúng ta không bị
con cháu nhà họ La và con quái vật ấy giết chết.
- Nhưng chẳng phải chúng ta có quyền trượng ư?
- Con quái vật ấy được sinh ra từ sự ghen tuông mù quáng và lớn lên trong nỗi
oán hận tột cùng của những người họ La. Trải qua nhiều năm, lòng thù hận ấy mỗi
lúc một chồng chất khiến nó trở nên vô cùng hùng mạnh. Dù đã giao chiến nhiều
lần, chúng tôi vẫn chưa tìm ra điểm yếu của con vật đó.
- Cô sẽ giúp Vân Nhi đối phó với con quái vật ấy, phải
không?
- Rất tiếc là không, Gia Tuấn à…Nhiệm vụ của tôi đến đây
đã hoàn thành – Cô gái bất ngờ rút từ không khí cây quyền trượng sáng chói –
Mọi sức mạnh đều ở trong này…
Chậm rãi đưa tay đón lấy, nó thẫn thờ nhìn về phía biển
xa
- Ngày mai con quái vật đó sẽ đến tìm tôi, đúng không?
- Hãy cảm nhận sức mạnh tìm ẩn bên trong vật thể linh
thiêng này. Là thành viên cuối cùng, cô tập trung tất cả phẩm chất của các thần
nữ trước, cộng thêm sự can đảm hiếm có là điểm mạnh lớn nhất của cô. Đây là cơ
hội cuối cùng của chúng ta. Đừng để nó biến thành mãi mãi…
- Nếu tôi
phá giải được lời nguyền – Nó ngước nhìn cô ấy với ánh mắt long lanh – Thì
chúng tôi vẫn…
- Nếu thành
công, cô sẽ giúp cho hai mươi người con gái bất hạnh được trở về nhà và giải
phóng linh hồn hai mươi chú cá heo đầy tình nghĩa. – Người con gái nhẹ nhàng
gạt đi dòng lệ trên má Nhi – Sau ngày mai, dù lời nguyền có được phá giải hay
chưa thì cô vẫn mãi mãi không được nhìn thấy anh ấy vì nhiệm vụ của chúng ta là
chiến đấu để không bao giờ phải gặp lại người mà… chúng ta yêu quý nhất.
- Nếu cô ấy
thất bại… chuyện gì sẽ xảy ra?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét