Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

TVPV.C84



CHAP 84: BÉ CƯNG, ĐỪNG QUẬY


Cô bé vừa định lay Châu thì nhận ra một bàn tay của anh đang đặt trên bụng mình, đôi tai khẽ rung nhè nhẹ. Ánh mắt Châu lấp lánh niềm vui còn bờ môi thì hé mở mà không thốt ra được tiếng nào.


- Anh cũng nghe thấy, phải không? – Nó hỏi Châu bằng một giọng tràn trề hy vọng – Anh có thể cảm nhận được nó đúng không? Tây Châu, mau trả lời em đi.


Bị Phong đánh vào tay mấy lần, Châu mới giật mình rồi gật đầu mấy cái liên tục. Chẳng những anh có thể nghe mà còn sờ thấy nữa. Sự tiếp xúc khiến vị trí tay anh chạm vào khẽ cuộn lên từng đợt. Chỉ cần Châu di chuyển, luồng hơi ấy sẽ lập tức chuyển động theo. Cảm giác như cả hai có thể chạm vào nhau vậy.


Nhìn dáng bộ vui sướng đến sững sờ của anh, trong lòng Phong ngập tràn hạnh phúc. Nó biết cảm giác này hẳn là rất mới mẻ đối với anh ấy.


- Nó… hay như thế lắm à? – Châu quay qua nhìn Phong rồi nói nho nhỏ như sợ ai nghe thấy.


- Hầu như mỗi lần gặp anh đều náo nức như vậy – Cô bé mỉm cười - Em đã nói đứa trẻ này đặc biệt nhạy cảm với anh mà.


- Em mau nằm xuống đi – Anh ấy lật đật kéo người nó ngã sau.


- Em không mệt – Nó hấp tấp kềm lại – Việc gì phải nằm suốt như thế?


- Cho anh chơi với con tí nữa – Châu phấn khởi như một đứa trẻ.


Hào hứng hất vội những sợi tóc đang rũ trước trán qua một bên, anh ấy lại nhẹ nhàng đặt tay lên bụng Phong. Mỗi lần hai cha con tiếp xúc được với nhau là nó lại thấy Châu mỉm cười thích thú. Không biết có phải đứa trẻ đã bắt đầu lớn lên hay không mà càng ngày ảnh hưởng của nó đến tình cảm nó càng mạnh. Cô bé gần như có thể cảm nhận được sự phấn khích của con mình khi lần đầu tiên được chơi đùa cùng ba nó.


Nhưng cái áo chị Vân cho hình như có hơi mỏng nên sự đụng chạm của Châu cứ như những cử chỉ vuốt ve, âu yếm. Nhiều lần Phong đỏ mặt, chỉ muốn giữ lấy tay anh. Nhưng vẻ mặt đầy thương yêu và thích thú kia lại liên tiếp ngăn cản nó. Lý trí Phong có thể tìm cách che giấu vẻ thẹn thùng, xấu hổ nhưng cơ thể nó thì không.


Nhiệt độ tăng nhanh cùng gương mặt ửng hồng của cô bé chẳng mấy chốc đã lọt ngay vào tầm mắt Châu. Đến tia sáng nhỏ nhất của hung tinh cũng không qua được anh thì nói chi những biến đổi khác thường trên người cô gái mà Châu yêu quý.


- Hình như ... - Anh vừa nói vừa tiếp tục xoa nhẹ. Mọi chú ý lúc đầu đã được chuyển hết sang nó - ...Chỗ này của em, có vẻ lớn hơn trước...?


- Sao? - Phong hốt hoảng bật dậy.


Nhận xét vừa rồi cứ như tiếng sấm nổ, khiến nó điếng người vì sợ hãi.


Nhưng Tây Châu đã ngay lập tức chồm người về phía cô bé làm cả người nó lại rơi xuống nệm, lọt thỏm vào giữa ngực anh.


Cẩn thận khóa chặt Nam Phong trong hai cánh tay mình, đôi mắt Châu lại ánh lên những tia nhìn lém lỉnh:


- Đứa trẻ mỗi ngày một lớn lên. Bụng của mẹ nó đương nhiên không thể nhỏ mãi như thế. Đúng không?


- Nhưng chỉ mới vài ngày...


- Không phải vậy đâu - Anh ấy chợt lắc đầu - Đối với cát tinh, bọn anh chỉ có vài ngày để phát triển và trưởng thành. Nếu cứ mãi là một đứa trẻ, làm sao bảo vệ chủ nhân của mình được?


- Anh Vũ...Anh Vũ nhất định sẽ giết em... - Phong khiếp sợ khi nghĩ đến cảnh tượng ấy - Mọi người...mọi người cũng nhất định không để em yên ...


Việc một đứa trẻ mới 17 tuổi đã mang thai như nó chắc chắn sẽ khiến những người xung quanh chê trách. Phong làm sao có thể tiếp tục đi học với cái bụng bầu như thế? Lúc quyết định giữ lại đứa trẻ này, nó thật sự chưa tính đến những vấn đề đó.


- Việc này là do anh gây ra - Châu chậm rãi gỡ hai bàn tay đang ôm mặt của cô bé xuống - Vì vậy, em cứ để anh giải quyết.


- Giải quyết? Giải quyết như thế nào? - Nó thất vọng thở dài - Anh không biết anh trai của em đâu.


- Em đừng quên chuyện điều chỉnh trí nhớ của con người đối với bọn anh chẳng có gì khó khăn cả. Việc họ nghĩ gì, em cơ bản không cần bận tâm tới. Riêng Nam Vũ...Anh sẽ trực tiếp nói chuyện.


- Đừng. Anh ấy sẽ giết anh...


- Lúc nào em cũng sợ anh chết như thế sao? - Châu mỉm cười, cúi xuống hôn lên cánh môi của cô bé - Đàn ông có cách riêng để giải quyết vấn đề của mình...Em không nên lo lắng như thế...


- Anh đừng hôn em - Phong cố gắng chống cự trong yếu ớt - Lỡ như lại tạo ra thêm mấy đứa nhỏ nữa...


- Vậy càng tốt...


- Tây Châu!


Nó thật sự bất lực vì bản thân cũng không có cách nào kháng cự lại cảm giác yêu thương, âu yếm này. Người con trai ấy luôn dùng những cử chỉ dịu dàng để mê hoặc nó. Nhưng Phong không biết anh ấy ngay từ đầu đã có sự chuẩn bị. Nỗi lo lắng sẽ “tạo thêm mấy đứa” của nó đã được Châu tính đến từ trước. Sau nhiều lần hôn cô bé, anh phát hiện lực hút từ cơ thể nó chưa từng mất đi. Chỉ có khác là mức độ tỉnh táo và khả năng làm chủ của Châu.


Đứa con trong bụng lại bắt đầu không chịu ngồi yên mà cứ từng bước đoạt lấy hơi thở của Phong. Hai cha con họ, kẻ ở ngoài, người bên trong, đúng là hành cô bé không còn gì để nói.


Nhận ra tiếng thở gấp gáp của nó, Tây Châu khẽ nhíu mày rồi dứt khỏi Phong trong vài giây.

- Bé cưng - Bàn tay lại xoa nhẹ trên bụng cô bé - Đừng quậy phá nữa. Đợi ba “làm việc” với mẹ xong sẽ quay lại chơi cùng con.

Vừa dứt lời đã nhanh chóng tiếp tục công việc đang bỏ dở.

- Tây Châu…Tây Châu… - Thế Toàn hớt ha hớt hãi chạy vào, gây rối lần thứ hai.

- Lại có chuyện… – Gương mặt anh thật không giấu được vẻ cáu kỉnh.

Mới hôm qua còn căn dặn cậu ta đừng tùy tiện xông vào phòng Nam Phong như thế. Vậy mà hôm nay, mọi việc vẫn đâu ra đấy. Muốn có chút thời gian ở cạnh cô bé cũng vất vả và khổ sở thế này ư?

- Chuyện gì vậy? - Châu phóng đến trước mặt Toàn chỉ trong chớp mắt.

- Có dấu vết cho thấy con quái vật đang ở đây.

- Sao?

- Tối hôm qua, Nguyên Khánh cùng vài người nữa đã lùng sục khắp công viên nhưng không có dấu vết gì. Sáng nay không biết cậu ta tìm ở đâu ra một con cẩu tinh. Nó đánh hơi hột nhựa cậu phát hiện hôm trước rồi chạy thẳng đến ngôi nhà này. Nguyên Khánh hiện đang đứng ở ngoài chờ lệnh chứ chưa dám vào.

- Nam Phong, hiện giờ trong nhà gồm những ai?

- Em, chị Vân, anh Vũ, bác Ba và Quang Minh.

- Thế Toàn, cậu ở lại đây với Nam Phong, tôi xuống dưới cùng Nguyên Khánh kiểm tra một vòng xem sao.

- Anh cẩn thận - Nó nhoài người về phía trước để chụp lấy cổ tay Châu - Đừng để mình bị thương.

- Anh biết rồi - Anh ấy gật đầu với cô bé một cách thật chắc chắn.

Trước khi đi còn cúi xuống hôn vào trán Phong đầy âu yếm.

- Ở đây chờ anh. Đừng đi đâu em nhé!

- Cứ giao cô ấy cho tôi! - Toàn trịnh trọng hứa hẹn - Nam Phong sẽ không có chuyện gì đâu.

Tây Châu bước nhanh khỏi phòng và đưa tay kéo cửa lại.

Phong không nghe tiếng anh ấy đi xuống cầu thang mà chỉ thấy vài tia sáng lọt qua khe nhỏ bên dưới. Toàn chẳng nói câu nào mà chỉ liên tục đi tới đi lui trong phòng. Hai bàn tay không biết từ lúc nào đã co lại thành nắm.

Con quái vật hẳn rất nguy hiểm nên mới khiến anh ta căng thẳng như vậy.

Nhưng Tây Châu liệu có phải là đối thủ của nó? Lần trước, anh Minh chẳng phải bị tấn công rất dã man hay sao. Nếu không nhờ có sẵn thần dược là Nam Vũ ở bên cạnh, tin rằng tính mạng cũng ít nhiều bị đe dọa.

- Ba con nhất định sẽ bình an vô sự - Phong khẽ vỗ về đứa bé - Anh ấy nhất định không gặp phải chuyện gì đâu.

Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua cho tới khi tiếng huỳnh huỵch bất chợt vọng lên từ dưới lầu. Âm thanh dội vào cánh cửa mỗi lúc một lớn. Thế Toàn căng thẳng bước tới đứng trước mặt Phong, mắt lăm lăm nhìn về phía phát ra tiếng động.

Thứ gì đó đang di chuyển rất nhanh trên cầu thang. Cô bé hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng thở nặng nhọc của nó.

Trái tim Phong bắt đầu nhảy loạn xạ trong lồng ngực vì lo sợ. Một con người không thể nào có nhiều chân như thế.

“ẦM”

Tiếng động lớn vang lên kèm theo nhiều mảnh gỗ bắn về phía trước.

Vật gì đó đen ngòm bất ngờ phóng xuyên qua cánh cửa cực kỳ chắc chắn. Con chó khổng lồ lao tới, quật ngã Thế Toàn và ngoạm một cú thật lớn vào cổ tay anh ấy. Toàn còn đang nằm lăn lộn trên sàn vì đau thì con vật đó đã chồm lên người Phong và cắn vào vai nó một phát đau thấu xương.



2/9 thật vui nha mọi người. Hôm nay nghỉ lễ mà không cmt cho tui thì cả nhà đừng trách TV ác nha ( >.< ) Người ta có nhiệt tình dậy sớm post truyện rồi mà hic hic...


Hẹn gặp lại vào Chủ Nhật!



11 nhận xét:

  1. Oa ss nỡ lòng nào hành hạ e như zậy, sao ss dừng ngay khúc hấp dẫn thế kia. Quyết định bắt ss lên chùa là đúng thật mà, bữa nào phải bàn với Nhatoanh tỷ mới đc, đó là do ss ác với a NH nhà e nên e mới làm thế đấy nhá

    Trả lờiXóa
  2. Trời ơi em tức, em tức quá. Ss dừng ngay cái khúc làm em tức quá à huhu
    Cái con chó đó sao lại tấn công Nam Phong chứ? Cô bé đâu phải là quái vật đâu. Em phải bắt tay với Chuối, đem ss tống lên chùa thôi >.<

    Trả lờiXóa
  3. TV à!! bà đừng có làm người ta đau tim ngay lúc gay cấn chứ! Nếu là cát tinh thì tôi nổ tung hồng tử còn là người thì tới vỡ tim với bà mất.
    Nhưng nghe hay thật đó!! Tự dưng lại làm tui muốn có người yêu và muốn làm mẹ ghê cơ!! >0<

    Trả lờiXóa
  4. ss ơi. Lâu lắm mới vào nhà ss đọc truyện. Sao ss nỡ lòng nào lại dội một quả bom tấn vào lòng em như thế?! Em bị bệnh tim à nha!! >"<

    Trả lờiXóa
  5. Chuối: Nhà chị được vây quanh bởi ba ngôi chùa. Xung quanh chỗ chị ở người ta tụng kinh gõ mỏ riết. Vậy mà cái máu nó ác thì vẫn ác em à.

    Trinh: Nàng sắp được làm mấy cái nàng nói rồi. Đợi bốn năm nữa. Học xong ra trường. Đi làm vài tháng, cưới được ông chồng đẹp trai, sinh mấy đứa con xinh đẹp hehe

    Lony: Lâu lâu mới vô, bị phạt là đúng rồi. Còn nói nữa hả >.<

    Trả lờiXóa
  6. Sợ rằng tui xấu xí lắm cho nên chắc chắn sẽ chẳng ai thèm cưới đâu TV à!! Đành mơ mộng thôi!! Nói sớm quá không làm được thì xấu mặt lắm! >.<

    Trả lờiXóa
  7. chùi ui gay cần gay cấn quá. hố hố hos hos. truỵn phải gay cần thía này mứi cóa cảm xúc chứ. hố hố hố. mà nhìn hoa với bướm với trái tim nhà ss mà em mún cóa ngừi iu ghê gớm. chắc phải kím lấy 1 ên ẹp trai thui à!!! mà chẳng lẽ con quái vật này có j` liên quan đến anh minh hay sao mà nóa tha cho anh minh, rùi sao nóa lại cắn tai nam phong mà khoog phải cắn vào chỗ nào nguy hiểm choa chị í nhỉ? =.= hem hỉu chi hết trơn

    Trả lờiXóa
  8. Trinh: mỗi cô gái đều là một bông hoa ^^ Không đẹp chỗ này cũng đẹp chỗ kia à. nàng đừng lo

    vananh: Sao em ghét NP dữ nha? Chị thấy cô bé này cũng chưa đắc tội với em ghê gớm lắm. Chẳng lẽ vì Nhật Hy mà hận NP dữ vậy hả >.< ặc ặc

    Trả lờiXóa
  9. á ........... chị vân ơi!!! hồi hộp wa' ... liệu Nam Phong tỷ có bị sao ko chị ???

    Trả lờiXóa
  10. ss vân : Sao con chó đó nó cắn NP zạ ss >.<, NP có đắc tội zí nó đâu hay do tên NK chết tiệt đào tạo con cho đó zạ >.<. Hôm qua đi chơi lễ zí cả nhà đến đêm mí zìa ko vào đọc chap dc, hôm nay thì ngủ 1 giấc đến trưa mí thức, đến giờ mới tỉnh táo vào đọc chap dc >.<. Ss ơi ss đừng có để cho NP bị gì nhaz, ko là em cũng hùa theo mí ngừi kia cho ss đi vào chùa lun đó *hùng hổ*

    vananh : sao mà em ác quá zạ, NP bị thương mà cứ ngồi cười hô hố, coi chừng tỷ đó nha *tức giận*

    Trả lờiXóa
  11. -ss TV đã năn nỉ ss đừng dừng mấy chỗ này ui` mà...NP mà có mệnh hệ j thì ss đi chùa là vừa " chịu khó tích chút phước đức đó mà".
    -e bjk ngay thể nào cũng co' chuyện...dạo này ss hiền wa' mà
    "baby_girl"

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg