Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2011

TVPV.C91



CHAP 91: BẤT DUNG NẠP



- Mau cho Nam Phong nuốt đi - Nhật Hy như chợt nhớ ra liền chìa mẩu tinh thạch về phía trước mặt.


- Tại sao em lại phải nuốt thứ này? – Cô bé tỏ ra ngạc nhiên.


- Cứ làm theo lời Nhật Hy trước đi. Rồi anh sẽ giải thích cho em tất cả.


- Nhưng to thế làm sao em nuốt được?


- Mẩu đá này không cứng như vẻ ngoài của nó đâu. Em cứ bỏ vào miệng khắc biết.
Tây Châu nói xong liền bỏ mẩu tinh thạch vào miệng Phong.


Sự thật quả đúng như những lời anh ấy vừa nói. Mẩu đá mềm và dẻo như vài thứ kẹo nó thường ăn, nhưng mùi vì thì không được thơm tho cho mấy.


- Tanh quá – Cô bé lấy tay che miệng rồi ho mấy tiếng.


- Tanh ư? Em phải thấy ngọt mới đúng chứ - Châu vội đỡ lấy nó - Nam Phong, có chuyện gì thế? Đừng làm anh sợ.

Gương mặt nó đang chuyển sang một màu sắc mới. Cô bé tím tái mà không nói được câu nào, chỉ biết lấy tay ôm cổ và ho liên tục. Rồi mẩu tinh thạch đột nhiên bay vọt trở ra kèm theo một ít máu. Cả người Phong bắt đầu nhấp nháy những ánh hồng kì diệu như một lời cảnh báo.


- Cơ thể con bé không chịu dung nạp nó – Nhật Hy bần thần – Mẩu đá này quá “dơ bẩn” đối với cơ thể của Nam Phong.


- Tạm thời đừng áp dụng cách này với cô ấy nữa – Tây Châu tỏ ra sốt ruột – Cậu đem mẩu đá còn lại cho Nam Vũ đi.


Hy thấy trong lòng vô cùng thất vọng nhưng cũng đành phải đi ra. Vừa mới vui mừng vì đã tìm ra cách cứu chị em Phong. Thật không ngờ mẩu tinh thạch của anh lại làm hại cô bé. Tại sao nó lại mang trên người một mẩu đá của Hy chứ không phải con hung tinh nào khác? Viên đá đó thật ra muốn gì? Chẳng lẽ phải lấy hồng tử của một cát tinh nào đó thì nó mới chấp nhận?


- Cậu mau nuốt cái này đi – Nhật Hy đưa cho Nam Vũ mẩu tinh thạch còn lại.


- Sao lại kêu Nam Vũ nuốt thứ đó? – Quang Minh nằm trên giường, mở mắt nhìn trân trân.


- Chỉ khi nào biến thành hung tinh thì cậu ấy mới thoát khỏi sự ảnh hưởng của tinh thạch vào kéo dài được tuổi thọ.


- Nhưng Nam Vũ không thể trở thành hung tinh. Chúng là những sinh vật rất gớm ghiếc.


- Bây giờ cậu muốn Nam Vũ chết hay trở thành thứ gớm ghiếc đó hả? – Hy bất ngờ nổi nóng – Tự quyết định đi.

Mấy ngày nay, tâm trạng anh cứ như sóng biển, lên xuống thật thất thường. Hy dễ dàng nổi cáu, dễ dàng phát tiết với những người vốn chẳng gây ra tội lỗi gì với anh cả. Nhưng thật ra, mọi vấn đề Hy gặp phải đều do chính anh mà có. Hy hoàn toàn không có tư cách để trách cứ người khác, hoàn toàn không có lý do gì để giận dữ với họ.


- Thôi, hai người đừng cãi nhau nữa – Vũ chợt thở dài – Dù sao đây cũng là lựa chọn của mình. Mình sẽ chấp nhận nó.


- Nhưng Nam Vũ, bọn hung tinh suốt ngày chỉ biết đi gieo rắc tai họa. Chúng ta có thể từ từ tính cách khác mà.


- Chị Đông Vân cũng nuốt rồi phải không? – Vũ chợt quay qua nhìn Nhật Hy.


- Ừ - Anh ấy hậm hực trả lời.


- Cái gì? – Quang Minh bỗng kêu toáng lên - Đông Vân cũng trở thành hung tinh rồi ư?


- Phải – Hy hừ lạnh - Như thế còn hơn là để cổ biến thành quái vật rồi chạy khắp nơi tấn công mọi người.


- Làm hung tinh thì không phải quái vật ư? Làm hung tinh sẽ không chạy khắp nơi hại người chắc?

- Cậu bị thương có một tí mà bộ não cũng bị vấn đề luôn rồi sao? Thành kiến của cậu đối với hung tinh tại sao lại sâu sắc như thế. Thân phận của cậu vốn là minh quang chứ đâu phải cát tinh.


- Nhưng mình từng thấy chúng đi quấy rối khắp nơi.


- Vậy thì cứ việc tránh xa Đông Vân và Nam Vũ ra. Mình mệt mỏi vì chuyện này lắm rồi.


Nói dứt lời, Hy liền đùng đùng bỏ ra ngoài. Chưa bao giờ Minh thấy cậu ta dữ tợn như thế. Chuyện gì xảy ra với cậu ấy thế nhỉ. Nhật Hy trước giờ vẫn là còn người ăn nói nhã nhặn và rất điềm tĩnh kia mà. Minh vừa định hỏi Nam Vũ thì thấy cậu ta đã biến thành một con hung tinh xấu xí từ lúc nào.


- Trời ơi – Anh ấy giật nảy mình – Cậu trông kinh quá.


- Mình có cả vuốt này – Vũ thử nhúc nhích mấy ngón tay – Da mình cứng như thép vậy.


- Mắt cậu còn đỏ như hai cục lửa – Mặt mày Minh méo xẹo.


- Thật hả - Giọng Vũ hào hứng – Nhật Hy nói một lát nữa những thứ này sẽ biến mất. Chúng chỉ xuất hiện khi mình hành sự thôi.


- Cậu có vẻ thích làm hung tinh quá nhỉ?


- Mình không thích làm hung tinh. Chẳng qua chưa muốn chết sớm như thế thôi. Cậu cứ chờ mà xem. Mình nhất định sẽ trở thành một con hung tinh tốt như Phi Vũ.


- Hãy cầu trời là cậu đừng bao giờ gặp Nguyên Khánh đi.


- Mình biết rồi.


- Nhân tiện mình cũng nói điều này luôn. Giọng cậu the thé khó nghe thật đấy.


- Héhéhé – Vũ bỗng cười lớn khiến mặt Minh càng trở nên nhăn nhúm.



Photobucket





Dịu dàng bồng Phong đặt lên giường, Châu bỗng quyến luyến không muốn rời tay khỏi người mẹ con nó. Nỗi kinh hoàng lúc nãy vẫn làm anh thấy sợ. Cảm giác của việc sắp mất đi cô bé mãi mãi khiến cả thế giới này đều trở nên vô nghĩa. Dù không dám nói ra nhưng Châu vẫn tự khẳng định với bản thân, thà để Nam Phong căm hận mình cả đời cũng không thể nhìn nó biến mất khỏi thế gian này, biến mất khỏi cuộc đời anh mãi mãi.


Bây giờ, thấy cô bé vẫn bình an vô sự, đứa con của họ lại có thêm người để bầu bạn, Châu cứ lâng lâng như vừa uống thuốc kích thích. Hạnh phúc đến quá nhanh khiến anh trong nhất thời khó lòng tin được.


Chú ý không chạm vào vết thương trên vai Phong, Châu nhẹ nhàng đem nó đặt trong lòng. Hai tay không thể đừng giữ siết chặt quanh thân cô bé. Có lẽ chỉ với cách này, anh mới có cảm giác an tâm rằng, người con gái mình yêu sẽ không thể đột ngột biến mất.


Nếu Nam Phong cũng rời bỏ Châu như Thùy Mai ngày ấy, anh sợ mình sẽ lại phát điên. Điên đến mức không có khả năng hồi phục. Một năm? Một thập kỷ? Một thế kỷ? Hay một thiên niên kỷ? Tất cả đều không thể chữa lành vết thương đang túa máu vì mất cô bé. Người con gái này tất cả những gì anh muốn, tất cả những gì anh ước ao.


- Anh...em nhột - Phong nhẹ nhàng kháng cự khi bị Tây Châu chậm rãi hôn từ trán xuống cằm -... Lại còn không nhúc nhích được nữa...


Sau một hồi nằm yên, nó cuối cùng cũng phải lên tiếng phản đối. Vẻ mặt hình sự của Châu lúc đầu thật khiến cô bé thoáng lo ngại. Nhưng ngay khi những cử chỉ âu yếm này xuất hiện, nó mới thở phào nhận ra anh ấy đã trở lại.


- Anh chỉ muốn kiểm tra xem em có thật sự ở đây hay không - Giọng của Châu vang lên thật trầm, cũng thật nhỏ


- Có thể dùng cách khác để kiểm tra mà - Phong hấp tấp dùng tay che lấy đôi môi đang không ngừng quấy nhiễu nó.


- Nhưng anh thích cách này - Vừa dứt lời đã hôn luôn bàn tay nhỏ của cô bé.


- A, anh thiệt là xấu xa.


- Không – Châu nhẹ nhàng cạ mũi vào cổ Phong - Anh chỉ là một kẻ yếu tim


Bàn tay đang ôm lấy cơ thể nó càng thêm siết chặt, đem toàn bộ tấm lưng cô bé áp sát vào trước ngực.


- Bạn ấy... - Phong bỗng tê tái khi nhớ đến Lưu Thủy - Bạn ấy chết rồi hả anh?


- Ừ - Trong giọng nói lạnh lẽo hình như phảng phất chút u buồn - Cô gái đó sẽ sớm đầu thai thành một cát tinh...Lúc đó...


Hai chữ "Thế Toàn" bất ngờ réo vang trong não như tín hiệu cầu cứu. Tây Châu thật sự đã quên mất chàng trai này. Cậu ta đến tìm Nguyên Khánh thì chẳng khác gì đi nộp mạng. Châu biết rõ nơi ở của hắn trong khi Toàn thì không. Nếu bây giờ đuổi theo, biết đâu vẫn còn có cơ hội...


Tiết mục quà Trung Thu xin được kết thúc tại đây, mai nữ hoàng phải đi học nên không post được. Gặp cả nhà vào thứ ba nha!

9 nhận xét:

  1. ôi, t đc tem ah, thật không đây trời, lâu lắm rồi mới biết tới mùi vị cái tem nó thế nào. sướng quá
    hahaha

    Trả lờiXóa
  2. ôi!! KHông bjt Thế Toàn sẽ thế nào nhỉ ... chờ típ chap mới của ss Vân

    Trả lờiXóa
  3. =.= anh châu thật là... dê quá. đọc mà nổi hết cả da gà. haha. mà ss để cho nhiều người chết quá, lúc đầu là phi vũ sau lại là lưu thủy. cứ tưởng ss hiền hơn rùi ai zè lại tái phát đột ngột a ~^^~
    tối nay chắc mọi ngừi đi chơi hết rùi hazz

    Trả lờiXóa
  4. ko hiểu tại sao anh Hy lại tức giận và bực bội vô cớ nhỉ hay là vì ghen >.<, anh Châu nhà mình sao mà dễ thương đến thế chứ - anh ý toàn làm điều dễ thương thôi ='=. Tội nghiệp anh Toàn quá chị Thủy chết rồi anh Toàn ra sao đây >.< nghĩ cứ buồn buồn sao á >.< hix hix cầu trời cko tên NK ko làm gì anh Toàn >.<

    Sao mà hôm nay ít cmt thế này, cả nhà đâu hết ùi >.<

    Trả lờiXóa
  5. vananh: Cấm muội nói anh Châu của tỷ dê nha. Người ta dễ thương thế mà. Hai người dù sao cũng là vợ chồng, sắp có con với nhau, hôn hít tí co sao đâu chứ hứ hứ
    Ss Vân cứ phát huy nhiều vô!!!!!

    Trả lờiXóa
  6. TV mới đi học về, mệt xì khói (>.<) Kiểu này riết chắc chết. Truyện còn mười mất chap nữa là hết, ráng post nhanh cho mọi người ha. Chúc các bé Trung Thu vui vẻ nhé

    Trả lờiXóa
  7. hjx ... còn nhìu dữ zậy ta ??? Mà chị Vân ơi, truyện mới của chị tên j` zậy ??? < Tò mò tí keke >

    Trả lờiXóa
  8. Hoangtieuthu: TRuyện mới của chị tên là Tha Thứ ^^ Còn TVPV, chị đang ngồi làm cho xong đây. Khoảng chap 106 hoặc 107 là hết đó em. Thấy vậy chứ không dài đâu mà ^^ Mọi người cứ chuẩn bị xô với bom đạn đi là vừa. Khi nào dùng hê một cái là có

    Trả lờiXóa
  9. >.< xô với bom đạn em ko thích đâu >.< em mún truyện zui cơ >.< ss ít ác lại tý đi, tích đức cko con cháu chư ='=

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg