Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011

TVPV.C86





CHAP 86: GIỌT NƯỚC XUYÊN THẤU


Đông Vân quả thật không có ở chỗ Quang Minh, tìm khắp nơi trong nhà cũng chẳng thấy tăm hơi. Vào phòng Vân kiếm thì thấy cửa sổ mở toang, trên giường là một bộ đồ được xếp rất ngay ngắn. Hy nhìn quanh quất một hồi rồi quyết định bước ra. Nhưng vừa khép cửa lại đã nghe thấy trong đó vang lên một tiếng động nhỏ. Anh lập tức quay vào trong để kiểm tra. Bất ngờ thay, Đông Vân đang nằm trên giường với gương mặt vô cùng thanh thản. Đôi mắt chị khép hờ, những ngón tay khẽ động đậy một cách vô thức.


Nhật Hy quá đỗi ngạc nhiên liền đi đến lay lay chị ấy:


- Đông Vân. Đông Vân.


- Chuyện gì vậy? – Vân mở mắt ra càu nhàu.


- Bạn vừa đi đâu về thế?


- Mình có đi đâu đâu – Chị lại nhăn nhó đẩy tay anh ra – Buồn ngủ quá nên về đây nằm tí thôi.


- Đừng ngủ nữa. Mình có chuyện này rất quan trọng cần nói với bạn


- Chuyện gì? – Cuối cùng Vân cũng chịu ngồi dậy và đưa tay dụi mắt– Bạn trông có vẻ căng thẳng.


- Nghe mình hỏi này. Bạn về phòng từ lúc nào?


- Ờ…Khoảng gần mười giờ…


- Suốt hai tiếng đồng hồ, bạn không hề rời khỏi đây sao?


- Đã nói là mình buồn ngủ mà. Đi đâu nữa chứ.


- Nhưng rõ ràng…


- Có vấn đề sao? Quang Minh bị gì hả?


- Không. Cậu ấy vẫn khỏe – Hy tỏ ra ngần ngại - Mình nghĩ… bạn mới chính là người đang gặp rắc rối.


- Rắc rối gì? – Đông Vân lo lắng hỏi lại.


- Tạm thời, nếu không có chuyện gì cấp bách thì đừng ra khỏi nhà. Mình lên gặp Tây Châu nói chuyện chút đã.


- Nhật Hy – Chị ấy chợt nắm lấy tay áo anh – Chuyện mà bạn nói là chuyện gì? Làm ơn đừng giấu mình nữa.


- Việc không nghiêm trọng như vậy đâu – Hy vỗ nhẹ lên vai Vân – Khi nào có thêm thông tin, mình nhất định sẽ nói cho bạn biết. Nhớ kĩ lời mình dặn. Đừng tự ý rời khỏi nhà nhé.


- Nhưng tại sao?


- Để tránh rắc rối thôi – Anh ấy cười nhẹ - Qua thăm Quang Minh đi. Mình thấy cậu ấy thức rồi đó.


Hy vừa quay mặt đi đã trút ra một hơi dài thườn thượt.Anh biến mất rất nhanh để rồi ngay sau đó lại xuất hiện ngay trước mặt Tây Châu. Nam Phong lúc này đã không còn rên rỉ nhưng gương mặt thì vẫn đầy vẻ đau đớn. Châu đang ngồi bên giường, tay vuốt nhẹ những sợi tóc rủ trên vầng tráng ướt đẫm mồ hôi của cô bé. Nhìn thấy Nhật Hy, anh ấy liền hỏi ngay:


- Có tìm ra Đông Vân không?


- Có – Hy vừa trả lời vừa đưa mắt nhìn vẻ mặt sốt ruột của Nam Vũ.


- Cổ thế nào?


- Rất kì lạ.


- Kì lạ?


- Phải – Anh gật đầu nhẹ - Rõ ràng Đông Vân đang có nhiều hành động mà bản thân cổ cũng không ý thức được.


- Ví dụ như?


- Tự đi ra ngoài rồi tự quay về nhà mà chẳng nhớ gì hết.


- Cậu đã phát hiện được điều gì? Mau nói cho mọi người nghe đi – Đến lượt Châu đưa mắt nhìn Vũ.


Anh hiểu Nhật Hy đang phân vân việc có nên nói cho Nam Vũ biết mọi việc hay không. Nhưng đông Vân dù sao cũng là chị, Vũ có quyền được nghe và nắm rõ mọi chuyện.


- Lúc mình vào phòng Đông Vân thì không thấy cổ đâu. Nhưng vừa bước ra rồi quay trở lại thì cô ấy đã nằm ngủ trên giường từ lúc nào. Mình đoán Đông Vân có khả năng di chuyển rất nhanh, cũng giống như Nam Phong lúc lao vào ngọn lửa cứu cậu. Trước khi đi, cổ còn cẩn thận xếp lại bộ đồ. Trở về cũng không quên mặc vào. Cứ như thể có hai con người đang tồn tại trong cơ thể cô ấy.


- Và kẻ thứ hai này không hề muốn chúng ta nhận ra sự có mặt của nó.


- Đúng thế. Mình nghĩ nó đã điều khiển Đông Vân theo một cách nào đó. Việc cổ đột nhiên đem tặng cái áo cho Nam Phong, có khi cũng do nhân vật thứ hai này gây ra.


- Nhưng sao nó biết mình sẽ dùng cái áo để lần theo dấu vết? – Vũ bất ngờ xen vào câu chuyện.


- Tối hôm qua… – Tây Châu bắt đầu nhớ lại – Sau khi cậu đưa Quang Minh về phòng, Đông Vân có đến tìm mình. Cô ấy nói Quang Minh nhờ cổ đưa cho mình cái hột nhựa màu cam. Mình nghĩ chắc cậu ta muốn mọi người tiếp tục dùng nó để tìm ra con quái vật nên đã đem giao cho Nguyên Khánh. Có thể lúc đó Đông Vân đã đoán ra tất cả.


- Nghĩa là những gì chỉ nghe và thấy được thì con quái vật đó cũng biết sao?


- Có thể lắm – Hy gật gù – Nó quá tinh ranh so với một cô gái như Đông Vân. Việc kiểm soát tinh thần của cô ấy đối với nó không phải là chuyện khó khăn.


- Nhưng nó từ đâu ra mới được?


- Hồng tử mà Đông Vân sử dụng vốn thuộc về con hung tinh có gốc gác như thế nào chúng ta vẫn chưa biết. Em nghĩ giữa hai việc này chắc chắn có mối liên hệ nào đó.


- Ý cậu là việc trở thành một hồng tử đã khiến chị Vân thay đổi?


- Đúng vậy. Tất cả vấn đề đều nằm ở chỗ mẩu tinh thạch đã rơi trúng người cô ấy. Ngay từ đầu nó đã tỏ ra rất ranh ma, nhiều lần khiến chúng ta khốn khổ. Em cứ tưởng sau khi hóa lỏng vật hắc ám đó sẽ không còn rắc rối nào nữa.


- Nhưng tại sao Nam Phong lại không bị gì?


- Vì mẩu tinh thạch trong người cô bé là của một cát tinh chân chính – Châu đưa mắt nhìn Hy – Em không biết việc đó xảy ra bằng cách nào nhưng dù là tinh thạch của ai thì rõ ràng mẩu đá đó vẫn gây ra những tác hại nhất định.


- Thế…thế còn mình sẽ thế nào? Một lúc nào đó mình có đột nhiên biến thành quái vật rồi chạy long nhong cắn người không?


- Yên tâm đi – Hy nói giọng khích lệ - Đông Vân bị ảnh hưởng sớm là vì cổ biến thành hồng tử trước cậu. Bọn mình rút kinh nghiệm từ chuyện của cô ấy, nhất định sẽ tìm cách ngăn cản nó xảy ra với cậu.


- Ngay từ đầu, các cậu không biết trước sự việc sẽ đi đến kết cục như thế này sao?


- Không. Tụi mình chỉ nghe nói mỗi mẩu tinh thạch sẽ ảnh hưởng một cách khác nhau đến cơ thể đang dung chứa nó. Lúc đầu thì thấy mẩu đá hay dở chứng, thỉnh thoảng lại muốn tìm về chủ cũ. Nhưng con hung tinh của các cậu đều chết cả rồi nên mình và Tây Châu cứ đinh ninh sẽ không xảy ra rắc rối gì.


- Mình nghe cậu nói mà thấy mơ hồ lắm – Vũ ngớ người trước chuỗi thông tin khó hiểu – Nói chung các cậu định giải quyết chuyện của chị Vân thế nào?


- Trước mắt phải nhanh chóng tìm hiểu nguồn gốc hai con hung tinh đã biến cậu và Đông Vân trở thành hồng tử. Sau đó mới tính tiếp được. Trong thời gian này, cần cử thêm vài người đến đây theo dõi mọi hành động của Đông Vân, tốt nhất là đừng để cô ấy phát hiện. Tây Châu, cậu có biết ai làm được việc này không?


- Có vẻ chúng ta đang cần sự giúp đỡ của một “giọt nước xuyên thấu”


- Mình đâu giao tiếp được với chúng? – Hy nhún vai.


- Vậy hãy tìm giọt nước nào “biết nói” ấy.


- Một “giọt nước xuyên thấu” biết nói ư? Ý cậu là…


- Phải, mình có quen một cô gái như thế - Tây Châu mỉm cười – Phiền cậu đi gặp Thế Toàn và bảo cậu ấy đưa Lưu Thủy đến đây được không?


Nhật Hy đứng bất động trong vài giây rồi bỗng giật mình như vừa hiểu ra điều gì đó.


- Mình đi ngay đây.



Bốn giờ sáng ta mò ra máy tính để post truyện cho mấy nàng đó. Mai thêm một chap nữa. Thứ tư nghỉ ngơi nha >.< Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ.



12 nhận xét:

  1. her her ... mí tỷ tỷ hum nay đi khai giảng nên em tem nha!!! Chụt chụt kai' tem của em .kaka

    Trả lờiXóa
  2. tem, hehe, lần đầu tiên mò vào đây đã có tem òi :D
    thanks chị Tiểu Vân nhìu hen, mong chap mới của chị ^^

    Trả lờiXóa
  3. á em cứ tưởng tối mí có chap ai dè 4h sáng ss đã p0st rồi >.<, càng ngày càng rắc rối ss ơi, ss mau mau giải thích hết mớ bồng bông này cko em hiểu zí >.<

    chúc ss 1 tuần mới tốt lành!

    Trả lờiXóa
  4. Sao ss ko giải thích luôn giọt nước xuyên thấu luôn đi, làm e cứ tò mò ^^. E rất là thích cái cụm từ "chạy long nhong cắn người" á
    Cơ mà sao ss dậy sớm thế ạ? Hồi sáng e dậy lúc 6h kém mà bây giờ vẫn còn mắt nhắm mắt mở

    Trả lờiXóa
  5. ẹc tưởng buổi tối mới post chứ, vào đại mà quớ được chap mới hehe hun TV 1 cái cho cái sự chăm chỉ đột xuất nà chuzzzzzzzzzzzzzzzz (tha hồ sướng nhá =)))

    Trả lờiXóa
  6. Mọi người thân mến. Mỗi ngày 4h30 là TV dậy rồi. Hôm nay phải đi học, vốn định tối mới post, nhưng lại sợ cả nhà đợi lâu nên tranh thủ luôn ^^ Rát vui vì có những độc giả dù nghĩ tối mới có chap nhưng sáng vẫn mò vào hehe

    Cả nhà có ai dậy sớm hơn TV không nè >.<

    Trả lờiXóa
  7. Daisy: ss yêu dấu, hôn thoải mái. Em khoái cực hehe

    Bluecloud: Bé ơi, chị không biết em là ai hết trơn á >.<

    Trả lờiXóa
  8. á á hôm nay ss vân quên em rồi >.<, ko trả lời em kìa hic hic huhuhu *khóc ròng*

    Pi ét : nước mắt cá xấu đấy ạ =]]

    Trả lờiXóa
  9. Ặc, xin lỗi bé Giang nha. Chị đọc cái cm của em rồi. Lại nghĩ em hỏi chơi cho vui >.< Tại chị không biết em không hiểu chỗ nào hết á. Biết đâu đọc chap sau sẽ thấy dễ hiểu hơn ^^

    Trả lờiXóa
  10. Á, sao ss post sớm vậy? Em thành người thứ mấy rồi huhu. Không chịu đâu.
    Mấy chap này đang khúc hấp dẫn, ss nhớ đừng dừng ngay khúc làm tụi em tức xì khói nha. Mà anh Vũ kể cũng dễ thương cả nhà nhỉ?????

    Trả lờiXóa
  11. =.= giọt nước xuyên thấu là j` zậy ss? chap này nghe nó cứ khó hỉu thế nào í ss ^^!!

    Trả lờiXóa
  12. vananh: Giọt nước xuyên thấu là kết hợp của hai từ xuyên suốt và thấu đáo. Ý nói nhìn xuyên qua để thấy cái ngọn nguồn ấy mà ^^ Chị tự chế thôi

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg