Thứ Ba, 6 tháng 9, 2011

TVPV.C87




CHAP 87: ĐỆ NHẤT THÔNG MINH



- Nãy giờ hai cậu đang nói gì thế? - Vũ lại ngơ ngác nhìn theo Nhật Hy vừa lao người ra ngoài cửa sổ.


- Bọn em chỉ đang tìm cách cứu anh và chị Vân mà thôi – Châu thở dài cúi xuống nhìn Phong


Vũ thấy cậu ta nhẹ nhàng cầm bàn tay em gái mình lên rồi áp sát vào mặt, vẻ nâng niu như đang giữ vật gì đó rất mong manh, dễ vỡ. Thật ra, lúc biết chuyện của Châu với Phong, Vũ đã đi từ bất ngờ đến suýt nổi giận. Trong mắt anh, Tây Châu vốn là một con người không những lạnh lùng mà còn rất khó hiểu. Cậu ta ít khi nào chịu bộc lộ cảm xúc thật của bản thân. Suy nghĩ lại vô cùng rắc rối và phức tạp. Nhìn thái độ những người khác khi nói chuyện với Châu, Vũ nhận ra ngay đây chính là một chàng trai có khả năng hô phong hoán vũ, gây giông tạo tố. Nam Phong ở gần cậu ấy không biết có bị bắt nạt hay không.

Nhưng hôm nay, cách nhìn của Nam Vũ về Tây Châu đã có nhiều thay đổi. Cậu ta đối xử với Nam Phong quả thật chẳng giống gì với lúc làm việc cùng những người khác. Ngoài ba má và bản thân mình ra, Vũ chưa từng thấy ai có thái độ yêu thương và trân trọng nó như thế, kể cả Đông Vân. Chị ấy tuy rất thương Phong nhưng thỉnh thoảng cũng khá thờ ơ với cảm nhận của cô bé. Khó trách Vân ở điểm này vì dù sao Nam Phong đối với chị cũng chỉ là một đứa em họ. Làm sao có thể sánh bằng tình máu mủ?


Nhớ lại dáng vẻ thất thần và những giọt nước mắt của Tây Châu, Vũ mới bàng hoàng nhận ra em gái mình quan trọng đối với cậu ta như thế nào. Bình thường thấy hai người họ cũng không nói năng nhiều mà sao bây giờ tình cảm lại thắm thiết như thế? Chẳng những vậy, con người này còn hết mực lễ độ. Mỗi lần gặp anh đều cư xử rất phải phép. Dù tuổi đời cậu ta nhiều hơn Vũ đến khủng khiếp, nhưng lại chưa có lúc nào tỏ ra xem thường hay xúc phạm.


Thôi thì đành vậy, nếu Nam Phong đã quyết định yêu thương Tây Châu thì cứ chiều theo ý của nó. Dù sao có cậu ấy ở bên cạnh, Vũ cũng có thể yên tâm rằng em gái mình sẽ không bị ai bắt nạt. Bây giờ chị Vân ra nông nỗi như vậy, còn Vũ thì không biết sống chết thế nào. Nếu bỗng nhiên cùng nhau chết hết thì chí ít cũng có người thay anh chăm sóc Nam Phong . Ba má ở trên trời, nếu biết nó đã tìm được một nơi tốt để nương tựa chắc cũng vui lòng…


Vũ còn đang đứng nghĩ ngợi miên man thì Nhật Hy đã quay trở lại, theo sau còn có hai người nữa. Lưu Thủy vừa nhìn thấy Nam Phong đã vội vàng sà xuống bên giường, miệng mấp máy:


- Bạn ấy vẫn chưa tỉnh lại sao?


- Chất độc hành hạ cô ấy dữ quá – Tây Châu khẽ lắc đầu – Có lẽ còn phải ngủ thêm một lúc nữa.


- Hy vọng giấc ngủ sẽ khiến Nam Phong ít đau đớn hơn – Thủy nhẹ nhàng đặt tay mình lên bụng Phong.


Ánh mắt cô ấy sáng long lanh rồi bỗng nhiên ánh lên một niềm vui kì lạ. Lưu Thủy đưa mắt nhìn Châu và mỉm cười kín đáo:


- Đứa nhỏ lớn nhanh quá – Cô ấy thì thầm thật khẽ - Lại còn rất giống anh.


Tây Châu nghe thấy những lời đó thì chết sững. Tại sao cô ta cũng biết việc này? Lẽ nào Nam Phong đã đem chuyện của mình kể cho Lưu Thủy nghe. Không thể nào, cô bé vốn không có thói quen nhiều chuyện như thế.


- Anh đừng quên tôi vốn xuất thân là một giọt nước xuyên thấu – Thủy nhún vai nhìn Châu – Không chuyện có thể qua mắt tôi được cả.


- Bởi vậy hôm nay mới mời cô đến đây – Nhật Hy từ phía sau bước lại, không hiểu nãy giờ đã nghe được bao nhiêu phần của câu chuyện – Vừa nãy tôi đã đưa cô đến chỗ Đông Vân. Bây giờ, cô có thể nói điều cô biết cho chúng tôi nghe được không?


- Được thôi – Cô ấy nhẹ nhàng đứng dậy - Hồng tử của Đông Vân trước đây vốn thuộc về Như Xuân. Bản thân Như Xuân lúc trước là một con cá sống lâu năm dưới hồ. Con hung tinh bị cổ cướp đi hồng tử có nguồn gốc từ loài chuột túi thành tinh di cư từ Châu Úc. Con hung tinh này lại ăn cắp hồng tử từ một con hung tinh vốn là loài báo gấm rất hung tợn. Nói chung, hồng tử đó là vật được chuyển giao rất nhiều lần.


- Thảo nào mà cô ấy mang trên người tất cả các đặc điểm đó – Thế Toàn nhớ lại – Da cá, tóc người, chân chuột túi và móng vuốt của báo.


- Thật kinh khủng – Vũ bất giác thấy người mình lạnh toát – Tôi không muốn một ngày nào đó mình cũng trở thành con gì đó giống như vậy.


- Không đâu – Thủy chậm rãi đi rảo bước vòng quanh người anh, mắt quan sát một cách kĩ lưỡng – Thanh Thu vốn là một con dơi rất thích hút máu người. Nhưng may phước cho anh là cổ ăn cắp hồng tử của một cát tinh chứ không phải con hung tinh nào khác.


- Dơi hút máu ư?


- Đúng thế. Loài dơi này hễ nghe mùi máu là chẳng còn biết đến việc gì khác. Chúng có khả năng phát hiện ra con mồi từ rất xa. Cơ thể được cấu tạo đặc biệt để săn bắt trong bóng đêm và hút máu mà không hề gây ra cảm giác.


- Nam Vũ, khi nào cậu cảm thấy có gì bất thường thì phải báo cho tụi mình biết liền đó – Nhật Hy lật đật nhắc nhở.


- Sao khi không tôi lại biến thành một hồng tử để làm gì kia chứ? – Mặt mày Vũ nhăn nhó – Thà làm hung tinh còn sướng hơn.

- Hung tinh ư? – Mắt Tây Châu bỗng trở nên sáng rực


- Làm hung tinh ngoài việc có cuộc sống bất tử thì chẳng còn gì hay ho đâu – Thủy nhăn mặt nhắc nhở - Anh đừng nói bậy.


- Tây Châu, cậu đang nghĩ gì mà mặt mày rạng rỡ thế? – Nhật Hy hất cằm hỏi – Có phải đã nghĩ ra cách gì không?


- Em đang tự hỏi…


- Cách gì cậu mau nói đi – Vũ nóng ruột hối - Nói ra là biết được hay không ngay ấy mà.


- Mọi người nghĩ sao nếu chúng ta giúp Đông Vân trở thành hung tinh?

- Có thể sao? – Toàn tỏ ra hoài nghi – Nhưng bằng cách nào?


- Bất cứ sinh vật gì trừ con người khi nuốt phải hồng tử đều sẽ trở thành hung tinh – Nhật Hy lập tức hiểu ra – Mà anh chị em nhà cậu đều không phải là con người.


- Chẳng những thế, hung tinh còn may mắn sở hữu một đời sống bất tử. Đó chính là thứ mà chúng ta cần.

Tây Châu vừa kết thúc câu nói đã nhận được ánh mắt thán phục của mọi người:


- Anh thật thông minh – Lưu Thủy tỏ ý thán phục – Chuyện như thế mà cũng nghĩ ra được.


- Nếu không phải Nam Vũ đột nhiên muốn làm hung tinh thì tôi cũng không nghĩ đến việc này. Công lao đều của anh ấy cả.


- Nam Vũ, lần này cậu đã cứu cả gia đình mình rồi đó – Thế Toàn cười lớn

- Mình…mình chỉ nói đại thôi mà – Vũ lúng túng nhìn mọi người.


- Chúng ta đừng ở đây khen ngợi nhau nữa – Nhật Hy bật cười – Bây giờ cần nhất là tìm cho ra một hồng tử đem về cho Đông Vân. Chắc phải bắt gấp một con hung tinh..


Hy vừa nói tới đó thì Lưu Thủy đã giật nảy mình. Biết đã lỡ đụng chạm đến thân phận của cô ấy, anh liền đính chính:


- Ý tôi là đi bắt một con hung tinh đang gây tội ác…


- Vậy giao chuyện này cho cậu nhé – Tây Châu đề nghị - Làm xong càng sớm thì càng đỡ nguy hiểm.


- Được rồi, mình đi ngay đây.


- Để mình đi với cậu – Thế Toàn lập tức bám theo – Lưu Thủy, em ở lại đây chờ anh nhé.


Thủy gật đầu vì trong lòng cũng muốn ngồi với Nam Phong thêm một lát nữa. Cô ấy biết Thế Toàn nghe mọi người nói phải bắt gấp vài con hung tinh trong lòng thấp thỏm không yên. Anh sợ người yêu mình có chuyện nên muốn Thủy ở lại chỗ Tây Châu. Dù sao có anh ấy cũng còn hơn lang thang một mình bên ngoài vào lúc này:


- Chàng ngốc đó đang nghĩ gì thế? – Châu mỉm cười lắc đầu – Tôi ở đây, Nhật Hy thì đã biết mọi chuyện. Ai sẽ làm hại cô được chứ.


- Thế Toàn lúc nào cũng như vậy - Lưu Thủy nhìn theo bóng anh – Luôn xem tôi như một đứa con nít. Anh ấy quên rằng trước khi gặp ảnh, tôi vẫn có thể một mình sống yên ổn.


- Hai người nói chuyện gì mà sao tôi nghe chẳng hiểu gì hết.


- Anh xuống thăm Quang Minh xem cậu ấy thế nào rồi. Luôn tiện canh chừng Đông Vân luôn. Có anh ở đó, mẩu tinh thạch ấy không dám liều lĩnh đâu.


- Này, có khi nào nó nổi hứng tấn công mình không?


- Không đâu. Nó còn muốn tiếp tục ra ngoài quậy phá. Vì vậy không dại dột gì lộ diện để người khác phát hiện. Anh chỉ cần nhớ đừng nói gì đến kế hoạch của chúng ta trước mặt Đông Vân hay Quang Minh thì được rồi.

- Hiểu rồi. Không phiền hai người nói chuyện. Mình đi xuống trước đây.


Nam Vũ liếc nhìn em gái một cái thật nhanh rồi vội vàng rời khỏi phòng.


Thứ năm gặp lại nha cả nhà. Chúc mọi người một ngày vui vẻ ^^ Nhân tiện có ai thấy nhà Tiểu Vân hôm nay đẹp không hehe




9 nhận xét:

  1. -tem,tem của e....hum nay mọi người đi đâu hết ui`
    -ss tV nếu cho ĐV thành hung tinh chẳng phải sẽ thành người xấu sao...hjx hjx.
    -NK cho cẩu cắn Np sao ko thấy ai uynh' hắn thê'...có ai cùng baby xử cái tên đó ko
    "baby_girl"

    Trả lờiXóa
  2. Hic, muộn mất rồi. Ta lấy phong bì vậy.
    Cái địa ngục của ss sắp thành chốn thần tiên rồi đó ss Vân ơi. Em thấy chỉ được cái màu sắc thần tiên y như phong cách viết truyện thần kỳ của ss thôi hehe
    Chị ĐV phen này thành hung tinh, cộng đồng cát tinh lại nổi lên sóng gió rồi. Chỉ cầu mong cho anh Huy của em được bình an vô sự

    Trả lờiXóa
  3. úi, ss ơi, em vừa đọc truyện này thui, chưa đọc hết mà thấy dài lê thê, ss định viết bao nhiêu chương đấy ^^

    Trả lờiXóa
  4. baby_girl: Em thành nặc danh hồi nào thế hả bé hehe. Dạo này cũng thấy vắng vắng. Nhưng thôi, ta cứ lầm lũ mà post cho hết vậy

    Nặc Danh: truyện này dài nhất chỉ có 110 chap. Tới đây thì cũng gần over rồi ^^

    Trả lờiXóa
  5. -Ko phải e mún nặc danh đâu...huhu tại đăng bằng njc ko dc.
    -baby đợi từ sáng mà ko ai vào cùng ta hành động j cả, vào năm học cả nhà mình ai cũng bận nhỉ
    -Nhatoanh: mặc dù 2 ta 2 phe nhưng thui kệ...chào ss nha.a Nh của ss chắc bình an vô sự đến cuối fic oi...chỉ mong a TC của e ko sao.hjc

    Trả lờiXóa
  6. Hì hì, hôm nay đúng là vắng hơn mọi khi. Bé Giang cũng không thấy đâu. Chuối lùn cũng lặn mất dép.

    Em vào nhà ss thấy đẹp lắm. Mấy cái hoa ss chọn rất hợp tông. Nếu truyện này khoảng 110 chap đổ lại thì đến đây cũng sắp hết rồi mọi người nhỉ? Em thắp nhang từ bây giờ. Cầu cho mọi người toàn thây đến cuối fic.

    Baby: Chúng ta ngoài đời, hắn trong truyện. Không biết xử Nk thế nào đây hehe

    Trả lờiXóa
  7. Mấy cái hình trong địa ngục của ss xinh ghê á, nhất là con bướm ý
    Thứ hai tuần tới là trung thu rùi, cả nhà ai có kế hoạch đi chơi gì chưa? ^^

    Trả lờiXóa
  8. trời ơi chỉ có 1 thoáng ko vào nhà ss mà nó thay đổi nhanh quá zạ >.<, mà công nhận đẹp hơn trước à nha, em là em thích đẹp lắm á ^_^, có cả bướm nữa chứ ^_^, em thấy ss nên treo lồng đèn đi zí thêm trăng hay chú cuội, hằng nga gì đó cho có ko khí trung thu *cười gian*

    thật ko ngờ con quái vật mà mọi ng mong chờ lại là chị ĐV á >.<, có khi nào mai mốt ss cko 3 chị em nhà NP thành hung tinh lun ko ta >.<

    Pi ét : mà cái khảo sát của em cũng dc ss sài lun rồi kìa, thích quá cơ *mơ màng*. Chúc ss ngày mới tốt lành *qua 12h rồi mà @@*

    Trả lờiXóa
  9. Giang: Cảm ơn lời gợi ý của em. Để chị tìm thử coi có hình nào phù hợp với không khí Trung Thu hay không hehe.

    Chuối: TV già rồi bé ơi, không có đi rước đèn nữa. >.< Nhưng mà ăn rất là nhiều bánh trung thu hehe

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg