Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

TVPV.C41



CHAP 41: ĐỪNG ĐỤNG VÀO ANH ?!?!?!

Cánh cung trên tay chị lập tức tan biến còn Kim Tinh thì cũng mất dạng sau một ánh chớp chói lòa. Nếu quả thật có hơn chục con nhện biến hình vừa hóa thành hung tinh thì thật là nguy hiểm. Lũ nhện đó có thể biến thành bất cứ người hay con vật vào mà chúng muốn. Kết hợp thêm bọn đom đóm cảm xúc thì hậu quả là điều không thể lường trước.

Ngôi trường trông thật khủng khiếp với những đống đổ nát và tiếng kêu la, gào thét. Khoảng chục cát tinh đang ngồi la liệt dưới sân, kẻ bị thương, người đã bất tỉnh. Xung quanh họ là hai tên mộ quang sáng chói và mười mấy hung tinh đang phá lên cười khoái trá.

Cách đó không xa, lũ rắn dạ quang cũng điên cuồng phát ra những tiếng rít ghê rợn. Kim Tinh đoán chúng hẳn đang chờ lũ quái vật kia phân phát cho ít hồng tử để có được cuộc sống bất tử.

Nguyên Khánh cũng có mặt dưới đó với vết thương khá lớn trên ngực. Nếu không vá lại kịp thời thì hồng tử của anh ta sẽ bay ra ngoài mất. Một tên mộ quang chợt tiến tới, nắm tóc Mỹ Hằng lôi dậy. Từ trên người hắn phát ra những tia sáng chói chang và sức nóng kinh dị khiến chị cảm thấy da mình như bị đốt cháy.

- Đồn khốn kiếp - Hằng hét lên trong khi hai mắt vẫn nhắm chặt - Nếu để tao nhìn thấy mày thì…

Hắn dùng tay rung lắc một cách hung bạo rồi mở căng mắt chị ra. Tiếng thét thất thanh vang lên làm cả không gian như vỡ vụn. Mỹ Hằng quằn quại dưới đất với cặp mắt đầy máu trong khi lũ người kia phá ra cười sung sướng.

- Đừng nóng vội - Giọng của Nhật Hy bất ngờ vang lên.

- Cậu làm gì ở đây thế? - Kim Tinh nhìn anh bằng ánh mắt sững sờ.

- Thằng khốn đó đã dùng xích tử để điều khiển Nam Phong. - Anh ấy nhìn Nguyên Khánh bằng ánh mắt căm ghét.

- Nam Phong cũng đang ở đây sao?

Kim Tinh hơi ngã người nhìn ra phía sau Hy thì thấy một chàng trai ốm nhom đang đỡ cô bé đi tới. Bàn tay nó ôm lấy ngực và thở một cách nặng nhọc. Đôi chân khập khiễng vì đang bị hai sợi quang tuyến làm cho chảy máu. Nhật Hy liền đưa tay đỡ lấy Nam Phong và để nó ngồi xuống cạnh Kim Tinh. Cô bé lập tức ngã đầu vào người chị, yếu ớt như không còn chút sức lực.

Nỗi căm phẫn trong lòng Tinh càng trở nên sôi sục. Chị không chỉ muốn giết hết lũ man rợ dưới kia mà còn ao ước có thể chém chết tươi gã Bùi Nguyên Khánh.

Cố nuốt giận vào lòng, Kim Tinh liền đưa tay vuốt nhẹ mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Nam Phong và nói bằng giọng nửa van xin, nửa đầy thương xót:

- Em hãy cố gắng lên!

- Mấy thằng khốn dưới kia đang làm gì cô gái đó thế? - Như Hà nhìn đăm đăm vào người con gái đang kêu la, lăn lộn dưới đất

- Kim Tinh, cô ở lại đây chăm sóc cho Nam Phong giúp tôi được không?

- Cậu định một mình xuống dưới kia đối phó với chúng sao?

- Không một mình đâu. - Như Hà tiếp lời - Còn có tôi nữa mà.

Tinh nhìn anh ấy khá lâu, ánh mắt còn hơi ngờ vực. Nhưng Nhật Hy đã trao cho chị cái gật đầu chắc chắn. Kim Tinh không biết rõ về con người Như Hà nhưng chị ấy tin tưởng Nhật Hy. Hai người họ liền rút trong túi một mảnh vải dài màu xám.

- Anh sẽ sớm trở lại thôi! - Hy lấy tay vuốt nhẹ gò má Nam Phong - Em hãy ở yên đây với chị Kim Tinh nhé.

- Nhật Hy - Cô bé bỗng nắm lấy tay anh

- Chuyện gì vậy?

- Anh đừng chết - Dòng nước mắt lặng lẽ chảy xuống gương mặt nó.

- Ừ - Anh ấy bật cười - Anh sẽ không chết đâu.

Nhìn thấy cảnh tượng quyến luyến ấy, trong lòng Kim Tinh không hiểu sao lại quặn lên một cơn đau nhói. Nhật Hy thì nhíu mày đứng dậy, tay quấn chặt mảnh vải quanh mắt rồi cùng Như Hà biến mất.

- Này, tên bụng bự mũi to kia. - Anh chàng khoanh tay ngạo nghễ - Đối xử với phụ nữ phải lịch thiệp một chút chứ.

Chưa kịp nghe câu trả lời thì một chiếc roi đã quất mạnh tới. Như Hà liền nhanh nhẹn nghiêng người rồi dùng tay bắt lấy đầu ngọn roi, giật mạnh.

- Không có thứ ánh sáng chết tiệt đó thì bọn mày chỉ là những cái thùng biết đi.

Dứt lời thì phóng người lên cao, đá mạnh một phát làm "cái thùng biết đi" ngã lăn xuống đất.

- Coi chừng lũ rắn - Nhật Hy cảnh báo.

Khả năng bắn cung của họ thật đáng sợ. Việc mất đi đôi mắt không hề ảnh hưởng đến chuyện giương cung hay độ chính xác mỗi lần xạ tiễn. Nhật Hy thì di chuyển nhanh đến nỗi không ai có thể kịp nhận định vị trí của anh ấy. Chẳng mấy chốc mà lũ hung tinh và bầy rắn đã phải hoảng sợ, cuống cuồng tìm đường thoát thân.

Nhưng Như Hà đã chặn chúng lại, tạo điều kiện cho Nhật Hy tiêu diệt hết cả bọn. Chục mũi tên bay ra, không có cái nào là không trúng đích. Hồng tử thi nhau vỡ vụn. Xác chết lằm chất đống dưới đất. Họ đúng là những cỗ máy tiêu diệt yêu tinh siêu hạng. Ai cũng ngạc nhiên không hiểu vì sao phép thuật của Nhật Hy lại tiến bộ nhanh như vậy.

Trong khi đó, Kim Tinh vì mãi quan sát trận đấu nên không để ý thấy một con rắn dạ quang đang ẩn mình trong bụi cây gần đó. Phải đến khi nó phát ra những rít trước khi thực hiện cú phập trời giáng thì chị mới nhận thức được tình hình.

Con rắn phóng đến rất nhanh nên Tinh chỉ kịp đưa tay chụp lấy đầu nó. Từ hai chiếc răng nanh, nọc độc phóng ra thành tia dài, rưới lên cánh tay chị làm chúng bốc khói. Tinh nghiến rắng ném mạnh con rắn vào gốc cây gần đó, chết tươi.

Chất độc giống như một thứ axit đang bắt đầu hủy hoại cánh tay chị. Chúng ăn vào da nhanh đến nỗi có thể nhìn thấy xương trắng bên trong. Sắc mặt Tinh lập tức chuyển sang màu xanh tái, hai cánh tay thì co giật dữ dội. Rồi chị ngã nhào xuống đất, kéo theo cả Nam Phong đang nằm trong lòng.

- Chị Kim Tinh… - Cô bé lồm cồm bò dậy

- Đừng đụng vào người anh… - Tinh thì thầm - …Em sẽ bị nhiễm độc đó.

Nó hơi bất ngờ vì cách xưng hô kì lạ ấy. Nhưng Nam Phong chợt hiểu ra đó chẳng qua chỉ là những lời lúc mê sảng. Cô bé nhớ đến điều Nhật Hy từng kể. Nó là một hồng tử, có khả năng chữa lành hầu hết các vết thương. Biết đâu Nam Phong có thể cứu được chị Kim Tinh? Dù thế nào đi nữa, cô bé cũng không thể bỏ qua hy vọng này.

Phong tìm cách nhấc cánh tay Tinh lên rồi chui vào lòng chị. Nó ôm chặt lấy Kim Tinh, trong đầu chỉ nuôi một mong muốn là chị sẽ qua khỏi. Anh Tây Châu có thể bất chấp sự an nguy của mình để bảo vệ các những cát tinh quanh mình. Vì anh, Phong cũng sẽ làm được điều đó. Nó tuyệt đối không để anh ấy phải thất vọng, tuyệt đối không để Châu phải mất thêm một người anh em nào.

Mẩu tinh thạch trong tim cô bé bắt đầu nhấp nháy và tỏa sáng lung linh. Những ánh hồng huyền ảo đang lần tìm đến chỗ vết thương trên tay Tinh, len lỏi vào da thịt. Một cách từ tốn, chúng chữa lành chỗ da bị hủy hoại và làm nó trở nên liền lặn. Một luồng khí ấm áp bất ngờ chạy thẳng vào phổi, các ngón tay đã bắt đầu cử động…Kim Tinh thở mạnh một hơi rồi nhẹ nhàng ôm lấy Nam Phong…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 photo 123_zps412de85a.jpg