Thứ Ba, 30 tháng 8, 2011

TVPV.C81



CHAP 81: KẺ SĂN MỒI ĐÁNG SỢ


Nam Phong nằm im suy nghĩ. Con quái vật nhất định sẽ đi săn tìm một hồng tử. Mà ở nhà Phong lại có đến những ba thứ nó cần. Nhưng cô bé tự hỏi liệu có phải Tây Châu đang tìm cách nói cho mình yên lòng không. Con người anh ấy vốn công tư phân minh, chẳng bao giờ để tình cảm cá nhân làm ảnh hưởng tới công việc nên chắc không gạt Phong đâu.


- Quang Minh đang phải đuổi theo nó. Anh ở lại đây bảo vệ cả nhà em là hợp lý nhất rồi. Có khi lát nữa còn bắt được con vật đó...

- Vậy mình có cần báo cho chị Vân và anh Vũ biết không anh?

- Không cần. Ngồi đây với em nhưng tai anh vẫn có thể nghe thấy tất cả mà.

- Anh thật tài giỏi – Nó nói với giọng ngưỡng mộ.


- Cát tinh nào cũng làm được điều đó, không phải chuyện gì đặc biệt đâu. Để anh lấy cho em ít nước.

- Em không khát.

- Không khát cũng nên uống – Anh ấy vừa đứng dậy đã lập tức quay lại với một ly nước mát – Thứ này rất tốt cho sức khỏe.

- Tại sao mỗi lần các anh bị thương đều phải uống nhiều nước?

- Ban ngày, những ngôi sao trốn vào trong các đám mây – Tây Châu đưa tay đỡ cô bé ngồi dậy – Bọn anh sử dụng hơi nước có sẵn trong đó để bảo vệ mình trước cái nóng của mộ quang. Điều kiện tốt nhất để một cát tinh nhanh chóng hồi phục là sự mát mẻ và thật nhiều nước.

- Nhưng em đâu phải là một cát tinh?

- À…cái đó…– Châu bỗng nhiên bối rối – Anh nghĩ nếu “nó” cũng sợ ánh nắng buổi trưa giống anh thì có lẽ…

Nhìn dáng vẻ lúng túng của anh, Phong không nhịn được liền đưa tay cầm lấy ly nước. Nó nhanh chóng đưa cái ly lên miệng và uống cạn một cách hào hứng. Lưu Thủy nói đúng, anh ấy nhất định sẽ là một người cha rất thương con.

- Em cười gì thế?

- Anh khiến em thấy hạnh phúc – Cô bé chồm về phía trước để dựa vào người Châu.

- Có chuyện này, anh nghĩ mình cần nói rõ với em – Anh ấy bất ngờ đẩy nó ra.

Giương mắt nhìn Châu, Phong còn chưa kịp nói gì thì đã bị anh ký một cái vào trán.

- Kể từ hôm nay… – Châu nói với giọng nghiêm túc - …Thay mặt anh trai em, cấm em không được tự ý làm điều gì tổn hại đến thân thể mình, dù chỉ là sợi lông tơ nhỏ nhất. Nếu còn tái phạm, sẽ biết tay anh. Rõ chưa?

Nam Phong còn chưa kịp trả lời thì hai bóng đen bỗng từ đâu xuất hiện. Nó nhận ra ngay một trong hai người đó là Quang Minh. Anh ấy đang bị thương, tay áo dài ướt đẫm máu. Những đường chém sâu mà rất ngọt chạy suốt từ bả vai đến hết cổ tay. Trên mặt Minh cũng có không ít vết cào cấu. Máu từ trên người anh nhễu tí tách xuống sàn nhà như kẻ vừa đội mưa bước vào. Thế Toàn chẳng nói chẳng rằng đã hối hả đặt anh ấy xuống bên cạnh cô bé:

- Hãy cứu cậu ta !

- Nam Phong tạm thời không thể làm việc này được – Tây Châu lập tức ngăn cản.

- Tại sao? – Toàn ngơ ngác.

- Cậu đừng hỏi nhiều. Xuống gọi Đông Vân và Nam Vũ lên đi. Nhớ đừng để thầy hiệu trưởng phát hiện.

Chỉ một cái phẩy tay, anh ấy đã làm xuất hiện cái giường mới ở góc phòng. Châu nhanh chóng luồn tay qua người Phong để mang nó từ bên này sang chiếc giường bên kia để nhường chỗ cho Quang Minh. Cô bé không dám hỏi nhiều vì thấy mặt anh khá nghiêm trọng. Vết thương trên người anh Minh có vẻ không phải là vết thương bình thường.

Trong lúc Tây Châu đang bận xem xét vết thương Quang Minh thì người thứ ba bất ngờ xuất hiện.

Nguyên Khánh lạnh lùng đưa mắt nhìn quanh rồi lăm lăm tiến lại.

Cánh cửa phòng mở tung, cả Nam Vũ cùng Thế Toàn cùng lao tới.

- Đông Vân đâu? – Tây Châu ngạc nhiên.

- Không tìm ra cô ấy – Toàn lắc đầu.

- Chỉ ra ngoài mua đồ rồi – Vũ lật đật giải thích – Mình phải làm gì đây?

- Sử dụng sức mạnh của cậu để cứu Quang Minh.

- Nhưng bằng cách nào?

- Hãy nghĩ đến việc anh muốn anh ấy sẽ nhanh chóng bình phục – Nam Phong rụt rè hướng dẫn – Nhớ lại tình cảm mà hai anh dành cho nhau…

Ngày trước, lúc Nhật Hy đột ngột đến tìm nó trong tình trạng thương tích đầy mình, vì quá lo cho anh mà cô bé đã vô tình kích thích sức mạnh tiềm ẩn trong người. Sau nhiều lần để ý và rút kinh nghiệm, Phong nhận ra cách tốt nhất để cứu một ai đó là tập trung hết tâm trí để nghĩ đến việc bản thân mình mong họ sớm bình phục thế nào. Đây là lần đầu tiên anh Vũ làm điều đó, chỉ còn cách là dựa vào tình bạn mà anh ấy dành cho anh Quang Minh để bắt đầu tất cả. Chỉ khi nào làm chủ được cảm xúc của mình mới có thể cứu giúp những người xa lạ hoặc ít quen biết.

Nam Vũ lúng túng ngồi xuống giường rồi quay qua nhìn Quang Minh đang ôm ghì lấy cánh tay chảy máu, miệng thở hồng hộc. Nếu không sớm chấm dứt tình trạng này, anh ấy sẽ nhanh chóng biến thành một cái xác khô.

- Anh hai, nếu anh Minh chết, anh sẽ thấy như thế nào? – Phong vẫn bình tĩnh chỉ dẫn - Ngày trước anh ấy vì anh mà lao vào ngọn lửa đỏ, anh có xúc động không?...

Hình ảnh trận hỏa hoạn hôm đó lập tức hiện lên, mang theo tất cả sự xúc động

- …Quang Minh đã cùng anh tham gia nhiều trận đấu, cùng anh luyện tập, cùng anh thức khuya chơi đánh bài đến sáng…Anh rất yêu quý anh ấy. Ảnh là anh em, là bạn chí thân của anh. Bây giờ là chuyện anh có thể làm chứ không phải bất lực như trước đây. Anh phải cứu Quang Minh, đừng để anh ấy ra đi như ba má chúng ta ngày trước.

Những lời động viên, nhắc nhở của Nam Phong đã khơi dậy tình cảm trong Vũ. Anh ấy vẫn còn nhớ sâu sắc cảm giác bất lực khi nhìn thấy chiếc xe hơi của ba má nổ tung trên đường mà chẳng thể làm gì khác. Quang Minh từng vì Vũ mà bất chấp cả cái chết. Vũ phải cứu cậu ta. Không ai được phép làm tổn hại những người mà anh yêu quý

- Tiếp tục đi Nam Vũ – Tây Châu khẽ thì thầm khi nhận ra những tia sáng đầu tiên đã bắt đầu xuất hiện.

Chúng tỏa đi khắp nơi rồi tìm về vết thương trên tay Minh, xuyên suốt… thẩm thấu vào da thịt…

Nếu khả năng cứu chữa là do tình cảm của bản thân đối với người bị thương thì ngày ấy, Nam Phong làm sao có thể giúp hàng chục cát tinh mà nó chẳng hề quen biết? Thậm chí đối với Nguyên Khánh, người mà cô bé vô cùng căm ghét cũng không phải ngoại lệ. Chẳng lẽ trái tim Phong bao dung và vĩ đại đến độ có thể thông cảm và sẻ chia với tất cả mọi người? Cô bé đã nghĩ đến điều gì khi cứu những con người xa lạ ấy? Điều gì đó hẳn phải rất tốt đẹp và thiêng liêng mới có thể tạo nên sức mạnh lớn lao như vậy.

Nguyên Khánh bỗng quay qua nhìn Phong bằng ánh mắt rất kì lạ. Càng ngày anh ta càng tin chắc cô bé không phải là một đứa con gái bình thường. Nó có mối quan hệ đặc biệt với cả hai dòng hung và cát. Nó làm Tây Châu say đắm, Nhật Hy điên đảo, bứt đứt sợi dây xích chắc chắn nhất trong thiên hạ. Nó lại có một người anh và một người chị cũng khác thường như bản thân nó. Nam Phong là nguyên nhân nhưng cũng chính là chìa khóa để giải quyết tất cả rắc rối. Linh cảm mách bảo cho Khánh rằng, nếu biết cách sử dụng, cô bé chắc chắn sẽ đem lại cho hắn những lợi ích to lớn.

Trông mặt nó có vẻ mệt mỏi. Hình như mới vừa ốm dậy. Tại sao vừa rồi Tây Châu lại không để cho Nam Phong cứu Quang Minh mà phải gọi anh trai cô bé? Nó đang bị gì ư?

Nhân lúc mọi người đang mãi lo cho Quang Minh, Khánh đã xoay người, âm thầm bước về phía Phong. Cô bé lập tức nhận ra sự khác thường nên có ý đề phòng. Nó chậm rãi lùi về phía trong,lưng tựa sát vào vách tường lạnh lẽo. Tây Châu đang ở đây, Phong nghĩ hắn sẽ không dám làm điều gì manh động.Nhưng giữa cô bé và Khánh vốn chẳng có gì để nói với nhau,hắn còn đến gần nó để làm gì?

- Hình như cô không được khỏe? – Khánh từ từ đưa tay về phía Phong.

- Cô ấy ổn – Tây Châu bất ngờ xuất hiện – Tôi nghĩ người cần nhận sự quan tâm của cậu lúc này là Quang Minh chứ không phải Nam Phong.

- Anh không cần lo lắng như thế - Hắn lạnh lùng hất tay Châu ra – Tôi chỉ có ý quan tâm đến cô gái bé nhỏ này thôi.

Nam Phong ngồi trên giường, mở to mắt nhìn họ mà không dám nói câu nào. Nó thấy mặt Tây Châu vừa lạnh lùng lại vừa hung hăng đến đáng sợ. Còn Nguyên Khánh thì đáp trả bằng ánh mắt chỉ muốn ăn tươi nuốt sống. Hình như hắn rất hận anh. Chỉ chờ cơ hội để rửa thù. Phong thật không hiểu vì sao Tây Châu lại chấp nhận để một người nguy hiểm như thế ở bên cạnh.


- Quang Minh tỉnh lại rồi – Thế Toàn bất ngờ reo lên – Cậu ấy không sao, không chảy máu nữa.


Ở bên giường bên kia, Nam Vũ cũng vừa lấy tay lau mồ hôi trong khi Quang Minh thì ngẩng mặt nhìn quanh, trông có vẻ ngơ ngác.


- Tôi đang ở đâu đây?


- Cậu đang ở nhà của Nam Phong – Tây Châu mỉm cười nhẹ nhỏm – Nếu không nhờ có Nam Vũ thì giờ này có người đã đầu thai làm sinh vật khác rồi.


- Cảm ơn cậu – Minh đưa tay đẩy vào chân Vũ mấy cái.


- Mình mệt đứt hơi đây – Anh ấy ngửa đầu nhìn lên trần nhà – Cậu liệu hồn mà sống cho khỏe mạnh đó.


- Thật ra tình hình lúc đó như thế nào? Tại sao Quang Minh lại bị thương nặng như vậy?



Mai post tiếp nha cả nhà. Chúc mọi người một ngày vui vẻ!


9 nhận xét:

  1. Ôi anh Châu mạnh mẽ làm sao :" thay mặt anh trai em,.... cấm em,... rõ chưa" *mơ màng* anh ấy quả là làm người khác cảm động hết sức mà

    NV cũng đã biết cách sử dụng sức mạnh hồng tử ùi zạ là mai mốt NP đỡ khổ =]], mà ko biết chị ĐV có sao ko nữa >.<, đừng nói bị con quái vật nó bắt à nha. Còn cái tên NK chết bầm dám có ý nghĩ lợi dụng NP với mục đích xấu xa nữa, cái này phải đánh chết ko tha thứ dc *tức giận*

    ss vân : mà ss ơi ss dừng ngay cái chỗ gay cấn thế làm em hồi hộp ghê á >.<, chúc ss 1 ngày tốt lành nha ^_^

    Trả lờiXóa
  2. đánh chết tên khánh ấy đi, tên í định lợi dụng Nam phong để làm j`? mà nam phong làm j` thì chắc chắn phải dùng đến hống tử của anh hy nhà em. >"< anh hy nhà em mà có mệnh hệ j` thì tên đó chết không toàn thây. mà cái hình đầu truyện ghê quá ss _ _!!

    Trả lờiXóa
  3. Giang: hì hì, cảm ơn em nghen. Ngày mai chị lại post tiếp mà ^^
    vananh: Em thấy ghê là chị vui lắm rồi hehe. Khó khăn lắm mới tìm được cái hình vừa ý đó.

    Trả lờiXóa
  4. Rốt cuộc thì trước khi hồng tử chui vào người NP thì NP có phải là người thường sẵn rồi ko thế ss? Đọc xong cái đoạn suy nghĩ của NK e thấy hình như NP ko phải là người thường. Có khi nào sau này chính NP lại là người làm cầu nối giữa hung và cát ko ta? Bây giờ nghĩ lại tới chap 73 e thấy điều đó rất có khả năng nha. Mà sẵn tiện e rất muốn chém cái tên NK rồi đây. Cái gì mà linh cảm mách bảo gì gì đó chứ. Cái tên này xem NP như là đồ vật vậy

    Trả lờiXóa
  5. Trời ạ, chuối phân tích thiệt là hay nha ^^ Muội muội đúng là thông minhj lắm lắm. Lâu lâu thấy fan Nhật Hy và Tây Châu cùng thống nhất căm ghét một người, cùng chung lòng nguyền rủa một kẻ á

    Ss Vân: Em thấy thích tấm hình ghê luôn. Đẹp mà quyến rũ dễ sợ. Còn cô bé Nam Phong này chắc chắn là có vai trò đặc biệt rồi. có thể chỉ là một con người, nhưng là một con người được sinh ra để tạo ra điều gì đó. Giống như Chuối muội muội nói, NK phân tích cũng hợp lý lắm lắm mà

    Trả lờiXóa
  6. Anh Châu mấy chap này giống như lột xác ss Vân nha. Hết lúng túng lại bối rối. Nhật Hy của em nếu gặp hoàn cảnh tương tự không biết sẽ thế nào.^^
    Mà ss cũng rất ác. Toàn dừng mấy khúc gì đâu. May mà mai lại có chap mới. Chứ không thì...em đả đảo, phản đối đến cùng á

    Trả lờiXóa
  7. Đề nghị mọi người bán đấu giá tên Nguyên Khánh thay vì Nhật Hy và con Phong tỷ =]]=]] !! Nếu Nhật Hy và baby Nam Phong nuôi dc thì cha Nguyên Khánh hành hạ dc a, thay phiên mà hành hạ nào =]]=]] !!

    SS Vân: Sao ai củng thích dừng ngay khúc gay cấn hết vậy chị?? làm e hồi hộp chết a >"< !!

    Trả lờiXóa
  8. Hay quá. Em đợi từ bữa giờ rồi.

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg