Thứ Hai, 22 tháng 8, 2011

TVPV.C76


CHAP 76: THÀNH THẬT VỚI CHÍNH MÌNH


Hôm nay là ngày cuối năm. Sàn nhà được hai chị em Vân lau sạch bóng, đi đến đâu là nghe mùi thơm dậy lên đến đó. Mấy bó hoa mua hôm qua đã được cắm vào lọ. Cái đem để trên bàn thờ, cái chưng trong phòng khách. Trái cây thì sắp lên dĩa, sẵn sàng để đem cúng.


Bác Ba đã nhận lời cho hai cậu học trò có lý lịch ghi trong hồ sơ là “mồ côi cả cha lẫn mẹ” đến nhà mình cùng đón giao thừa. Vậy là họ đã có thể công khai gặp nhau và cùng chờ đón giây phút thiêng liêng, trọng đại nhất của năm. Tất cả đều có ý mời Nhật Hy nhưng anh ấy đã từ chối, nói là có việc gì đó ở Vĩnh Long vẫn chưa làm xong.


- Em đừng buồn – Tây Châu nhẹ nhàng ôm lấy vai Phong – Anh hứa sẽ lôi cổ cậu ấy đến gặp em trong vài ngày tới.

- Không sao đâu – Nó lắc đầu cười nhẹ - Anh ấy càng lẩn tránh, em càng tin vào giả thuyết của mình.


Câu nói đó của nó khiến tay chân Châu như rụng rời. Trong tương lai, không biết còn việc gì có thể xảy ra. Anh tuyệt đối không thể để Nhật Hy bỏ mạng một cách oan uổng như thế. Phải loại trừ suy nghĩ này ra khỏi đầu Nam Phong, càng sớm càng tốt.


- Tin khẩn cấp – Quang Minh từ phía sau hối hả chạy ra – Thầy hiệu trưởng lên.


Hai người vừa nghe xong đã lập tức đứng lùi ra xa cả thước.


Bác Ba xuất hiện gần như chỉ vài giây sau đó.


- Tây Châu, em lên đây. Thầy có mấy cuốn sách rất có ích cho kì thi Học sinh giỏi cấp quốc gia sắp tới của em đó.


- Dạ - Anh ấy đưa mắt nhìn Phong thật nhanh rồi theo bác của nó lên lầu.


Nhìn cái dáng cao cao gầy gầy của anh, cô bé thấy sao mà thương quá. Hôm nay Châu mặc một cái áo sơmi màu đen, thắt cà vạt thật lịch lãm. Trừ những lúc lãnh đạo mọi người tiêu diệt hung tinh, thì thời gian còn lại ảnh quả là anh chàng hiền lành, dễ mến.


Mấy ngày nay thấy Châu dành nhiều thời gian cho mình, Phong cứ lo nó đang làm anh ấy bị phân tâm. Không biết công việc thế nào mà chẳng nghe Châu nói gì hết. Sóng gió quá thì vất vả. Nhưng cứ bình yên mãi cũng làm cô bé thấy lo. Anh Vũ nói cái đầu nó hay nghĩ quả không sai tí nào.


Phong thở dài đứng dậy, định sẽ vào bếp phụ chị Vân một tay. Nhưng vừa bước đến cửa, nó đã thấy cảnh mà mình không nên nhìn thấy, nghe được những điều mình không nên nghe.

- Coi chừng có ai đó nhìn thấy - Tiếng kêu hốt hoảng của Đông Vân chợt vang lên


- Ba em bận chiếu tướng Tây Châu rồi, không rảnh rỗi xuống đây xem hai đứa mình đâu - Giọng Quang Minh lại có vẻ đắc ý - Thay vào đó, sao em không thừa nhận là mình đang sợ đi.


- Em thì sợ gì chứ?


Phong nép vào cánh cửa và thấy Vân vừa vội vàng quay lưng đi.


- Hãy đối mặt với cảm xúc của mình, Đông Vân à - Minh kiên nhẫn nắm lấy tay chị - Em không cần lúc nào cũng phải tỏ ra bình tĩnh, ít nhất là trước mặt anh. Em không biết là càng bối rối thì sức hấp dẫn của em đối với anh càng lớn sao?


- Ý anh là em chỉ biết giả bộ trước mặt người khác?


Phen này thì chị ấy nổi giận thật rồi. Phong hiểu rất rõ con người Vân. Điều anh Minh đang cố phân tích, nó cũng thông suốt. Chị Vân thật sự luôn sợ để người khác nhìn thấy khuyết điểm hoặc thiếu sót của mình. Trước giờ, chỉ luôn tìm mọi cách để che giấu điều đó. Nhưng con người có mấy ai hoàn hảo?


- Ý anh không phải vậy. Anh chỉ nói em đừng tự xây một cái rào bao lấy tình cảm của mình, đừng sợ để lộ những giây phút vụng về hay lúng túng. Anh thừa nhận là mình đã từng hôn rất nhiều cô gái...


Nghe tới đây, Đông Vân bỗng hậm hực nhìn Minh rồi thẳng thừng quay lưng về phía anh. Tới giờ khoe thành tích rồi sao?


- ...Từ từ, nghe anh nói hết đã. Dù anh đã từng hôn rất nhiều cô gái nhưng em cũng không nên vì thế mà tự ti hay xấu hổ. Anh biết, đây có lẽ là nụ hôn đầu tiên của em. Anh biết, em có thể rất vụng về hoặc... thiếu kỹ thuật...


Chậc, Phong đứng ngoài nghe mà sốt cả ruột. Sao Quang Minh cứ liên tục đổ thêm dầu vào lửa thế này? Mỗi câu anh nói ra đều chứa đừng những từ khó nghe khôn tả. Anh ấy không thấy mặt chị Đông Vân càng lúc càng đỏ hơn sao.


-...Nhưng điều quan trọng không nằm ở đó... - Chậm rãi xoay người Vân về phía mình, Minh giật mình nhận ra hai khóe mắt chị đầy nước - ...Hạnh phúc nhất chính là được ôm trong tay cô gái mình yêu, được hôn người mà mình thật sự quý trọng...


Vân hình như không hề bị những lời lẽ ngọt ngào kia làm cho rung động mà chỉ thấy nước mắt chảy xuống mỗi lúc một nhiều hơn. Gương mặt nhỏ xinh phút chốc đã đỏ lên trông thấy.

- Anh không chừa cho em chút tự trọng nào cả - Chị bất ngờ khóc thành tiếng khiến anh Minh phát hoảng.


- Không phải, anh chỉ đang tìm cách để cuộc sống của em được thoải mái hơn. Anh biết em cũng có lúc mệt mỏi vì luôn phải tỏ ra hoàn hảo. Nhưng điều đó không hề khiến anh cảm thấy chán ghét em mà chỉ ngày càng thương em hơn, muốn được chăm sóc và bảo vệ em hơn mà thôi.


- Trước giờ, chưa ai nói với em những lời đó - Chị lại nức nở đưa tay dụi mắt - Chưa ai...chưa ai lên án...lên án cách sống...của em như thế...


- Được rồi, được rồi. Đừng khóc nữa mà, tiểu bảo bối - Minh lúng túng rút khăn lau nước mắt cho Vân - Anh hứa sau này không nhắc đến chuyện này nữa. Chỉ cần em thấy vui...


Trong khi anh chàng to xác trong kia đang cuống cuồng tìm cách dỗ dành người đẹp thì Phong lại thấy rất thỏa nguyện. Vì nó hiểu được phản ứng lúc này của Đông Vân. Nếu thật sự giận dỗi vì những lời lẽ rất...thật lòng kia, chị ấy từ lâu đã không còn đứng đây nữa.


Những điều anh Minh nói, chị Vân có lẽ cũng nhận thấy từ lâu. Nhưng lại không có đủ can đảm để đối mặt. Nay đột nhiên có người moi hết khuyết điểm của chị ra phân tích, Vân nhất thời không ngăn được uất nghẹn mà thôi.


Hy vọng sau cuộc đối thoại này, khoảng cách giữa hai người họ sẽ ngày một thu hẹp.


Cô bé lẳng lặng quay đi khi thấy Quang Minh đang từ tốn cúi mặt xuống gương mặt ướt đẫm của Đông Vân. Có lẽ Phong cũng nên chuẩn bị tinh thần gọi anh là anh rể đi là vừa.




Mai post tiếp ha mọi người. Chúc tất cả độc giả của Tiểu Vân một tuần mới thật vui và hạnh phúc ^^

10 nhận xét:

  1. ha ha!! Hôm nay chả thấy ai vô đây cm cả. Mình xin cm góp vui vậy!! Mà sắp tới sẽ chuẩn bị dụng cụ để sẵn sàng bị Tv vắt hết nước mắt. Nghe đoạn đầu sẽ đoán ra đoạn sau ngay ấy mà.

    Trả lờiXóa
  2. Em xin cái tem nhá chị Vân ^^ Em chuẩn bị sẵn mấy tập khăn giấy rồi đó ^^

    Trả lờiXóa
  3. thanks chị Vân nhá .......... *.* .........

    Trả lờiXóa
  4. Em đồng ý với ss Daisy á. Cháu em còn chưa kịp ra đời mà ss Vân nhẫn tâm cho nó chết ỉu rồi. Em không chịu đâu huhuhu. Mọi người biểu tình hộ em với.
    Thy: muội là ác dã man, ác ko có giới hạn đấy. Sao co thể nói những câu như vậy chứ hic hic Muội ko thương anh Châu à??????

    Trả lờiXóa
  5. ô em có thấy j` đâu mà sao các ss chuẩn bị khăn giấy zị ss? *@@~ chẳng hỉu j` cả*

    Trả lờiXóa
  6. Kut3_kiss: muội không thấy gì vì muội đá Tây Châu ra khỏi phạm vi quan tâm rồi hehe. Ss Vân chắc sắp cho Nam Phong xử đẹp đứa con trong bụng đây mà. Haizzzz, chia buồn với fan Tây Châu nhé.
    Nhân tiện cái chap này. Anh Minh nhà ta thiệt là "mặt dày" (hình như chữ của bé vân anh) Nhưng mà dễ thương ra phết nha. Thanks ss Vân nhiều nhiều. Nhờ anh Minh mà nỗi đau về Nhật Hy của em đã nguôi ngoai nhiều lắm >.<

    Trả lờiXóa
  7. Nam Phong ới Nam Phong ơi Nam Phong ởi, chỗ 2 a chị ý làm việc mà sao lại nghe lén thế chứ. Mà lỡ nghe rồi thì ở đó coi phim luôn đi, lỡ có trò hay rồi sao *cười gian*

    Ss Lamnhi: Muội là muội cũng thương a ý chớ bộ, muội cũng là fan của ãnh mà, nhưng chuyện gì nó tới thì nó tới sao mà tránh dc hở ss

    Ss Vân: e là e chuẫn bị đồ ăn sẵn rồi, hé hé, chờ tới ngày xách ra coi phim thôi, hắc hắc.

    Các vị tỷ tỷ muội muội, có ai xem phim với Thy k ?????

    Trả lờiXóa
  8. Thy: muội đúng là rất xứng làm hộ pháp cho ss Vân dưới địa ngục nha >.< Tỷ là tỷ bó tay muội rồi đó. Có ngồi coi phim, tỷ cũng ngồi xa muội ra, hứ...
    nhatoanh: Ss nói gì mà ác thế. Chuyện còn chưa tới đâu. Ss Vân nếu có ác cũng chẳng để tụi mình chuẩn bị tinh thần trước đâu (hắc hắc)

    Trả lờiXóa
  9. Ss lamnhi: Hế, zậy là tỷ tỷ cũng coi phim luôn nhá, =]]=]] zậy cho chắc ăn, khõi sợ boom với đạn :]]:]]

    @ All: Mọi người ới, mọi người ơi, mọi người đâu rồi, k ai chém gió với mình hết

    Trả lờiXóa
  10. Nhà mình gần đây thời khóa biểu lung tung, người trước kẻ sau thiệt là phân tán. Nhiều lần đọc truyện chỉ tính đánh dấu vào mấy cái ô phản ứng thôi. Nhưng nghĩ ss Vân tội nghiệp quá, còng lưng ra post mà ko được cái gì hết. Đồng thời lại lo ss ấy nản nên ta quyết cm tới cùng hehe (Ss ko cần vì em mà xúc động hé hé)

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg