Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

TVPV.C78

CHAP 78: QUÁ CỐ CHẤP

Sáng mùng một, đường phố vắng tanh. Cơn gió lạnh tha hồ tung hoàng khắp các nẻo đường. Trong không khí có một cái gì đó thật yên bình. Ở đây chẳng có nhà của người thân nào trong gia đình Nam Vũ nên anh có dịp ngủ thẳng cẳng. Tối qua thức khuya chơi đánh bài tới tận ba giờ sáng mới chịu nghỉ. Người cùng chơi với anh ấy không phải ai khác ngoài Quang Minh. Hai người họ cứ như thể được sinh ra là để dành cho nhau. Chẳng những có rất nhiều điểm tương đồng mà còn được liên kết thông qua một mối quan hệ khác. Quang Minh thích Đông Vân, Đông Vân là chị của Nam Vũ mà Nam Vũ lại là bạn của Quang Minh.

Tây Châu thì rời khỏi Phong từ tối hôm qua. Nó biết là anh còn nhiều việc phải làm nên an tâm ở nhà đợi. Hơn nữa, trong đầu Phong cũng lên sẵn một kế hoạch. Hôm nay, cô bé sẽ tự tay giải quyết mọi rắc rối. Nó sẽ kết thúc nhanh vấn đề mới nảy sinh này mà không cần đến sự giúp đỡ từ bất cứ ai khác. Lưu Thủy có thể một mình chịu đựng, tại sao nó lại không? Đợi đến khi Tây Châu trở lại thì đứa trẻ đã hoàn toàn biến mất.

Anh ấy mãi mãi cũng không biết đến sự tồn tại của nó, mãi mãi cũng không bao giờ có thể trách Phong. Chỉ có cô bé tự trách mình, tự đau đớn vì đã ra tay giết hại giọt máu của bản thân và người mà nó yêu thương nhất. Cái giá ấy so với việc giảm đi bớt một gánh nặng cho Châu xem chừng rất xứng đáng. Phong không biết rằng, trong khi nó đang tự chuẩn bị tư tưởng cho mình thì người yêu của cô bé lại đang bận làm “công tác tư tưởng” với một đối tượng khác.

- Tại sao cậu không chịu đến gặp Nam Phong? – Tây Châu xăm xăm tiến lại – Cô bé đã nói cậu càng lẩn tránh càng chứng tỏ điều nó nghi ngờ là sự thật.

- Như vậy thì đã sao?

- Nếu để Nam Phong biết cậu chính là ngôi sao may mắn của nó thì cậu sẽ chết. Như thế vẫn chưa phải là vấn đề ư?

- Mình và con bé gặp nhau chỉ khiến mẩu tinh thạch trong người nó thêm thèm khát thoát ra ngoài thôi.

Tây Châu chợt lặng thinh. Thì ra cuối cùng vẫn là vì sự an toàn của Nam Phong. Nhật Hy thà chết cũng không muốn để cô bé gặp nguy hiểm. Đối với anh ta, Nam Phong giữ một vị trí vô cùng quan trọng. Cho dù người nó chọn là ai thì Hy vẫn dành trọn sự quan tâm và yêu thương của mình cho cô bé. Một ngôi sao lại đem lòng yêu chính chủ nhân của mình. Vì sao đã biết trước là không lối thoát mà vẫn cứ đâm đầu vào như thế?

Nhật Hy ngồi trên ghế và đưa tay ôm mặt. Mấy ngày qua anh ấy cứ trằn trọc suy nghĩ xem có cách nào để kéo dài mạng sống cho Nam Phong không. Đền nỗi bây giờ hai hốc mắt hỏm sâu, quần thâm hiện rõ mồn một.

Trông Hy hốc hác và tiều tụy đi hẳn.

Tây Châu lặng lẽ đi đến và vỗ nhẹ lên vai anh:

- Nếu Nam Phong biết mấy ngày nay cậu vẫn luôn đi theo bảo vệ cô bé mà không chịu gặp nó thì nó sẽ buồn lắm đó.

- Mình cũng chỉ có thể coi chừng cô bé từ xa. Mẩu tinh thạch đó càng lúc càng trở nên nhạy cảm.

- Nhưng cũng không thể vì vậy mà đứng nhìn cậu chết. Chỉ gặp nhau nói rõ một lần thôi mà. Hãy làm Nam Phong tin cậu không phải là ngôi sao của nó. Sau đó, cô bé sẽ không còn nghĩ đến chuyện này nữa. Cả hai người đều sẽ được an toàn.

- Tại sao lúc nào cậu cũng tỏ ra bình tĩnh như vậy? Cậu nói như thể mọi thứ đều đơn giản. Tây Châu, mình không chấp nhận việc đem tính mạng Nam Phong ra mạo hiểm đâu.

- Ai nói với cậu là mình xem thường mạng sống của Nam Phong? – Châu vẫn nói giọng nhỏ nhẹ – Bình thường cậu vốn rất điềm tĩnh khi xử lí công việc. Tại sao lần này lại nông nỗi như thế? Nếu cậu đến gặp cô bé, mình sẽ ở đó và giúp cậu dùng phép thuật để giữ yên mẫu tinh thạch trong người nó lại. Đâu nhất thiết phải chọn cách tiêu cực này. Như vậy là thiếu trách nhiệm với bản thân, cậu hiểu không?

- Anh Tây Châu! - Một cô gái chợt đẩy cửa vào phòng.

- Chuyện gì vậy?

- Bùi Nguyên Khánh đã trở về.

- Hắn còn đến đây làm gì? – Nhật Hy thoáng giật mình.

- Cho Nguyên Khánh vào đi – Tây Châu gật đầu ra hiệu – Còn cậu, tạm lánh mặt chút được không?

Hy nghe xong lập tức biến mất. Châu biết anh ấy vẫn còn ở đâu đó trong phòng, chỉ là anh không muốn để Khánh nhìn thấy Nhật Hy. Hắn hay đa nghi lại ra tay rất tàn nhẫn. Lần trước nhờ may mắn mới giải quyết được sợi xích trên chân Nam Phong. Nếu nay lại để cho hắn nắm được điểm yếu nào khác của cô bé thì rắc rối to.

Nguyên Khánh lạnh lùng bước vào với vẻ mặt vẫn kiêu ngạo như trước giờ. Hắn đi ngang qua mặt Tây Châu rồi tự ngồi xuống một cái ghế gần đó. Châu chẳng những không tỏ ra khó chịu mà còn bình thản ngồi xuống vị trí đối diện rồi hất cằm hỏi:

- Cậu đến tìm tôi có chuyện gì?

- Thầy bảo tôi ở lại giúp anh.

- Giúp tôi? – Châu bật cười.

- Nếu không tin thì cứ tự đi hỏi – Hắn ta nhăn nhó – Anh nghĩ tôi thích làm chuyện này sao?

- Dĩ nhiên là cậu không thích rồi – Nụ cười bí ẩn vẫn hiện diện trên gương mặt anh – Nhưng thầy làm vậy hẳn phải có lý do.

- Tôi không biết.

Khánh khó chịu nhìn quanh. Vừa nghe đã hiểu hắn bị Thái Thượng Tinh sai đi theo Tây Châu để học hỏi. Nhưng chẳng hiểu vì sao ngày trước ông ấy lại đưa Khánh đến thay thế vị trí của Châu. Thái Thượng Tinh chưa bao giờ làm việc gì mà không tính toán kĩ từ trước. Người muốn Nguyên Khánh sau chuyện này mà nên người ư? Cái đó đã thuộc về bản tính của hắn. Muốn thay đổi cũng không phải điều dễ dàng. Giờ thầy đã giao Khánh cho Châu thì anh cũng đành cố hết sức mình thôi.

- Cậu đến giúp tôi nghĩa là tôi nói gì thì cậu nghe nấy. Không được cãi lại. Cũng không được tự ý làm điều gì khi chưa có lệnh.

- Biết rồi – Nguyên Khánh khoanh tay trước ngực, chân nhìm nhịp ra vẻ sốt ruột – Nói xong chưa?

- Xong rồi – Tây Châu ngã người ra sau ghế - Cậu có thể ra ngoài.

Hắn lập tức đứng dậy và sải những bước dài về phía cửa. Trước khi đưa tay cầm lấy nắm cửa còn quay lại gửi gắm một câu:

- Chuyện của chúng ta chưa xong đâu. Tên vong ân bội nghĩa.

– Phòng của Thế Toàn vẫn còn trống. Cậu hãy đến đó mà ở

- Con át chủ bài vẫn còn đó. Một khi nó được tung ra. Tôi cam đoan sẽ khiến anh sống không bằng chết

Ném cho Châu một cái nhìn đầy giận dữ, Khánh bước thật nhanh ra khỏi phòng.

Hẳn là hắn vẫn còn hận anh thấu xương vì đã gây ra cái chết của Kim Tinh. Bản thân Châu cũng không bao giờ có thể tha thứ cho mình vì điều ấy. Dẫu biết đó là việc ngoài ý muốn nhưng sự thật anh vẫn nợ Kim Tinh mạng sống này. Cho đến lúc chị ấy chết, Tây Châu vẫn không có cơ hội để nói một lời cảm ơn. Đó là lỗi lầm, là nỗi đau lớn nhất của anh.

Thế nhưng, Châu lại không thể để Khánh nắm được điểm yếu này của mình. Rồi đây, hắn sẽ càng đem điều đó ra để đay nghiến Châu. Xét về lý thì không sai nhưng nếu xét về tình…

Dù sao anh cũng đã mang tiếng máu lạnh từ trước đến giờ, nay có thêm một chuyện cũng không hại đến ai. Quan trọng là phải giữ được sự cứng rắn và làm chủ tình hình.

Nhật Hy lúc bấy giờ mới hiện nguyên hình trên chiếc ghế lúc đầu. Ánh mắt anh nhìn Châu vừa có vẻ cảm thông vừa thoáng chút lo ngại. Vốn biết Tây Châu rất mạnh mẽ nhưng gặp phải tình huống này thì đất đá cũng phải thấy đau. Đau nhưng lại không được để cho ai biết.

Hy bỗng nhớ đến lời của Thái thượng tinh trước đây. Thầy nói Tây Châu là con người biết mềm nắn rắn buông, không bao giờ để cho tình cảm kiểm soát lí trí. Còn anh tuy tư chất thông minh, học một biết mười nhưng tình cảm lại mạnh hơn lí trí, khó mà làm nên việc lớn. Khi Nhật Hy bắt đầu có mặt trên đời này thì Tây Châu đã sống gần trăm năm. Có lẽ trải qua bao nhiêu sóng gió mới rèn luyện nên ý chí sắt đá như vậy.

- Con người này thật nguy hiểm. Hắn sẽ không ngoan ngoãn ngồi đó mà chờ lệnh đâu.

- Mình biết. – Châu khẽ gật gù - Nhưng chẳng còn cách nào khác. Thầy đã muốn như thế…

- Hắn đang nắm giữ một điểm yếu của cậu, và điểm yếu này khiến hắn tự tin hẳn…Mình tự hỏi nó có liên quan gì với việc bắt cóc em gái Hoàng Lâm hay không.

Linh cảm liên tục cảnh báo Hy chuyện không hay đang giăng bẫy trập trùng nhưng bản thân lại khó lòng xác định. Con át chủ bài Khánh nhắc đến liệu có liên quan gì đến Nam Phong?

- Cậu không bắt hắn thả cô ấy được à?

- Làm sao có thể? Người hắn bắt là hung tinh. Mình biết lấy lý do gì để hạ lệnh?

Quái gở, Nguyên Khánh làm gì với một con hung tinh còn sống nhỉ?

Hay mục tiêu của hắn vốn không phải cô gái tội nghiệp mà là một người khác?

- Phải thường xuyên để mắt tới gã này.

- Thế vấn đề chúng ta đang nói dở dang khi nãy thì thế nào?

- Vấn đề gì? – Câu hỏi bất ngờ của Châu khiến Hy thoáng ngơ ngác.

- Vấn đề giữa cậu và Nam Phong. Mình thật sự không muốn phải mất ai trong hai người.

- Để mình suy nghĩ thêm ít hôm đã.

- Cậu…cậu đúng là…một tên ngoan cố… - Tây Châu bắt đầu tỏ ra bực bội.

- Cậu cũng có hơn gì mình đâu. Vết thương nặng thế mà không dám cho Nam Phong biết.

- Chẳng phải cậu nói mỗi lần nó sử dụng sức mạnh hồng tử là mỗi lần thúc đẩy mẩu tinh thạch bỏ đi sớm hơn sao?

- Thì phải rồi, cậu sợ Nam Phong dùng sức mạnh của nó để cứu mình. Bởi vậy, thà chết cũng cố giấu cho bằng được. Không nói cậu ngoan cố thì còn ai vào đây?

Hai người hậm hực nhìn nhau trong mấy giây rồi sau đó cùng hậm hực quay đi. Ai cũng biết đối phương chỉ muốn điều tốt cho mình nhưng không thể nào làm theo. Tất cả đều không muốn để Nam Phong gặp nguy hiểm. Vì sợ tinh thạch bỏ trốn, Nhật Hy thì không dám đến gần trong khi Tây Châu lại phải che giấu bệnh tật.

- Sao cậu không thử nhờ Đông Vân hoặc Nam Vũ xem sao? – Nhật Hy nói mà vẫn quay mặt đi.

- Họ tuy trở thành hồng tử nhanh hơn Nam Phong nhưng vẫn còn rất yếu – Châu thở dài cho hai tay vào túi – Ai biết được sau khi chữa bệnh xong sẽ như thế nào?...Mình không muốn gây cho anh em họ thêm rắc rối nào nữa.

- Nếu trong lúc đánh nhau mà bệnh của cậu tái phát thì sao?

- Vậy sao cậu không chịu để mình thử giữ chân tiểu tinh thạch? Mình đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì đâu

- Nãy giờ đang nói chuyện của cậu mà.

- Nhật Hy, mình không muốn nhìn thấy cậu chết.

- Mình cũng vậy đó.

- Nhưng tính tình Nam Phong chắc cậu cũng hiểu. Một khi cô bé đã quyết định làm gì thì không ai cản nó được. Chỉ sợ ngày nào đó, nó bằng cách này hay cách khác phát hiện ra mọi chuyện trước khi chúng ta kịp ngăn cản…

- Chứ cậu nghĩ sẽ giấu được vết thương này trong bao lâu? Cậu mà chết đi thì Nam Phong cũng không thiết sống nữa đâu…

- Đừng có lái sang chuyện của mình…

- Anh Tây Châu – Cô gái khi nãy lại ló đầu vào.

- Chuyện gì?

- Vừa phát hiện ra dấu vết của một sinh vật lạ trong thành phố.

- Ở đâu?

- Gần công viên .

- Sinh vật lạ ư? – Nhật Hy quay phắt lại – Cậu nghĩ có khi nào nó đến đây vì…

- Đừng nói nữa. Cậu qua chỗ Nam Phong còn mình tới đó xem sao. Gặp nhau tại nhà cô bé nhé.

Vừa dứt lời thì cả hai cùng biến mất.


Mọi người đón xem chap 79 vào ngày mai nhé. Chúc cả nhà một ngày vui vẻ!

13 nhận xét:

  1. 2 anh chàng ngoan cố cùng yêu 1 người, hajzz đúng là ngưỡng mộ quá đi mà, em đoán sinh vật lạ gần công viên là NP >.<

    chúc ss ngày tốt lành !

    Trả lờiXóa
  2. hay ghê ha!! Mình đoán là đó chính là con của TC và NP đó phải không TV??? Chưa hết nha!! Mình còn đoán ra vài thứ khá là hay ho khác nữa đây.
    Mau cho mình biết đó là con gì đi nha!!>0<

    Trả lờiXóa
  3. Giang: thanks em nhiều ^^
    Trinh: Nàng cũng lên mạng sớm quá ta hehe. Con đó là con gì, chờ chap sau sẽ rõ hí hí

    Trả lờiXóa
  4. đến khổ với 2 chàng trai si tình.
    NK tái xuất giang hồ, lại chuẩn bị song gió rồi đây, đắp đê chắn tường nào

    Trả lờiXóa
  5. He hê! Tui cũng vô cùng thích Nguyên Khánh. Nói chung đó là con người không xấu, chỉ là một chàng trai chưa trưởng thành, ngoan cố và cố chấp thôi. Tuýp người này dễ bị lợi dụng và gây ra tai hoạ. Nhưng nói chung thì anh ta cũng thật tội nghiệp. Chỉ là sau này sẽ phải hối hận cả đời thôi, nếu không có người đủ sức xoa dịu sẽ gây ra hoạ lớn là cái chắc.

    Trả lờiXóa
  6. Á, sao mọi người nghĩ chuyện kinh dị thế? Con của anh TC với Np là quái vật ư =.= Em không chịu. Cháu tương lai của em mà. Em chưa kịp bồng nó đã ăn thịt em rồi sao huhuhu

    Chap này dài dữ ss Vân nha. Hôm nay ss có chuyện gì vui à? Đừng nghe theo lời các tỷ tỷ mà làm hại con anh Châu nha ss. Em năn nỉ ss á.

    Mà em thấy tình tay ba trong truyện của ss thường rất lạ nha. Hai tình địch chẳng những ko ghét nhau mà trái lại còn yêu thương nhau lắm lắm á. Bởi vậy anh nào cũng đáng yêu hết ^^

    Trả lờiXóa
  7. "Quang Minh thích Đông Vân, Đông Vân là chị của Nam Vũ mà Nam Vũ lại là bạn của Quang Minh." Quan hệ gần gũi đến như mà viết ra tưởng chừng như xa quá >"<

    So sánh 1 tí về Nhật Hy với Nguyên Khánh thử xem:

    Nhật Hy: xuất hiện thì ai cũng mến, hiền lành

    Nguyên Khanh: toàn làm chuyện gì k đâu, hơi ...( chã pik ghi cái gì ), nhưng đôi lúc chàng cũng dễ thương như cháp vừa rồi chẵn hạn =]]=]]

    Trả lờiXóa
  8. Ai nói sao chứ em ghét cái tên Nguyên Khánh này lắm các tỷ các muội ạ. Chung tình thế nào chứ thế này thì xấu quá.Mà em cũng lo cho chap sau, lỡ Nam Phong mà phá thai thiệt thì một là địa ngục của ss Vân tan tành, hai là fan Tây Châu kéo nhau đi tự kỷ mất. Trời đất phù hộ cho mọi việc bình an vô sự hehe

    Trả lờiXóa
  9. 2 chàng vì 1 nàng, lãng mạn quá chị ơi. Hay lúc NP tự giải quyết đã xảy ra nhiều sự cố không hay. Em thank vì chap này.

    Trả lờiXóa
  10. nhatoanh : em ủng hộ tỷ đó ... chuẩn bị đi mọi người kaka Vân tỷ tỷ mà ác thì cái địa ngục này đến tan tành mất hehe +.+

    Trả lờiXóa
  11. ~♥.♥~ anh nhật hy của em tuyệt quá xá. chung tình quá chung tình quá ~♥.♥~ anh nhật hy muôn năm. còn baby trong bụng nam phong chắc là hem phá đk rùi. nam phong mới định phá thai mà đã bị phát hiện chứ nói j` đến 1 tiếng

    Trả lờiXóa
  12. em đang chuẩn bị bom mìn thuốc nổ chờ ss p0st chap mới mà có vấn đề gì thì phá tan cái địa ngục này ngay lập tức *hùng hổ*

    Trả lờiXóa
  13. Kinh dị. Có chap mới rồi đó. Đọc xem có muốn phá tan địa ngục của chị không hehe

    Trả lờiXóa

 photo 123_zps412de85a.jpg