Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

TVPV.C45



CHAP 45: ÂM DƯƠNG TƯƠNG HÚT


- Khuya rồi không ở nhà ngủ cho ngoan mà chạy ra đây gây rối hả?

Hùng Anh bất ngờ đáp xuống trước mặt một gã hung tinh, khoanh tay nói giọng châm chọc. Hắn vừa định quay đầu bỏ chạy thì lập tức bị Kim Tinh từ phía sau chặn lại. Cây cung bạc đang sáng lấp lánh trong tay chị một cách đầy đe dọa.

- Hôm nay mày tới số rồi, nhóc ạ! - Hùng Anh vừa dứt lời đã xông tới.

Anh nhanh chóng kết thúc đời gã hung tinh chỉ sau cú quật mạnh. Hồng tử vừa bay lên liền bị Kim Tinh bắn vỡ tan nát. Nếu phải một chọi một thì cát tinh đúng là những sát thủ số một đối với bọn chúng. Từ bữa đến nay, nhờ có tin tức do Phi Vũ cung cấp, họ đã tiêu diệt được khá nhiều hung tinh. Ban đêm chính là lúc chúng ra ngoài hoạt động đơn lẻ nhiều nhất.

- Cô đưa họ đến đó rồi chứ? - Kim Tinh cất giọng hỏi khi thấy Phi Vũ vừa xuất hiện.

- Rồi, nhưng có chắc là nơi đó sẽ an toàn?

- Yên tâm đi - Hùng Anh phủi tay - Trước giờ chỉ có mình Tây Châu chơi với nó mà vẫn sống yên ổn thôi.

- Anh bảo sao? - Trông cô ấy có vẻ hơi hoảng.

- Ý tôi là cái cây cổ thụ tinh ấy chỉ nghe lời một mình Tây Châu mà thôi. Không có lệnh của anh ấy thì cho dù là bất cứ ai cũng không ra vào được.

- Vậy thì tốt.

- Phi Vũ này - Tinh chậm rãi bước đến gần - Chẳng sớm thì muộn, bọng chúng cũng nghĩ đến việc có nội gián thôi. Những cát tinh khác cũng không biết là cô đang giúp chúng tôi. Vậy nên hãy cẩn thận…

- Mấy người không cần lo cho tôi - Phi Vũ lạnh lùng đáp - Giết hết lũ man rợ đó là xem như các người đã đền đáp đủ rồi.

- Có người! - Kim Tinh bất ngờ cảnh báo và ra hiệu cho mọi người núp vào bụi rậm.

Một cô bé gầy gò có chiếc cằm nhọn và mái tóc dài tới tận đầu gối đang tiến lại. Mắt nó sáng rỡ và dáo dác nhìn quanh với vẻ tìm kiếm. Một giọng nói êm ái chợt vang lên khi cô bé cất tiếng gọi:

- Phi Vũ, chị có ở đây không?

- Là Thủy Linh - Cô ấy liền bước ra khỏi bụi cây - Con bé đến tìm tôi đấy.

Lúc bấy giờ, Kim Tinh và Hùng Anh mới quyết định cùng lộ diện. Nhìn thấy hai người họ, Thủy Linh tỏ ra khá sợ hãi nhưng Phi Vũ đã vội vàng nắm lấy tay nó và hỏi giọng quan tâm:

- Tại sao khi nãy em không vào đó với mọi người hả?

- Em bị lạc.

Kim Tinh im lặng quan sát Thủy Linh một lúc lâu thì nhận ra cô bé này có vài điểm thật kì lạ. Mái tóc nó dài và mỏng như những sợi tơ. Hai bên chiếc áo đen tuyền có vật gì đó nhô lên, trông khá dài và cứng. Đôi mắt cô bé hơi ngả xang màu xanh lá nhìn rất quen. Gương mặt trắng bệch, nhọn hoắc như một…con nhện??

Phải rồi, cô bé hẳn có tiền kiếp là một con nhện kỉ niệm, loài động vật kì lạ mà chị từng nghe Nhật Hy nhắc đến. Tinh còn chưa kịp làm gì khác thì Hùng Anh từ phía sau bỗng lao tới, hai tay bóp chặt cổ Thủy Linh mà lắc.

- Chính là mày, tại sao mày lại giết cô ấy hả? Mau nói đi!

Chiếc khăn trắng đang bật sáng rơi lại phía sau đã giải thích tất cả. Cặp mắt đó giống hệt Mai Lệ và Thủy Linh chính là người đang sở hữu hồng tử của cô ấy. Kim Tinh nhanh chóng bước tới, dùng tay lôi cổ Hùng Anh ra khỏi người cô bé, giọng nói lạnh như băng:

- Cậu đừng hành xử theo cảm xúc như thế nữa được không?

-Tránh ra, tôi phải trả thù cho cô ấy! - Anh hét lên, tay chân vùng vẫy tìm cách thoát khỏi Tinh.

- Hắn ta làm sao thế? - Phi Vũ vội vàng đỡ Thủy Linh đứng dậy - Bị quỷ nhập rồi sao?

- Không phải đâu - Cô bé vừa giải thích vừa thở hồng hộc - Người có lỗi trong chuyện này là em.

- Thấy chưa? Thấy chưa? - Anh ấy tức tối kêu lên - Chính miệng nó cũng thừa nhận còn gì. Mau bỏ tôi ra! Bỏ ra!

- Em đã giết Mai Lệ thật sao? - Kim Tinh nhìn nó bằng ánh mặt nghiêm nghị.

- Không, không phải - Thủy Linh lắc đầu nguầy nguậy - Em chỉ vô tình nhìn thấy tất cả mà thôi.

- Bỏ tôi ra đi! BỎ RA !!!!

- Em đã nhìn thấy gì? - Tinh vẫn tỏ ra bình tĩnh một cách đáng ghét trước sự tức giận của Hùng Anh.

- Em thấy…thấy bọn chúng hành hạ chị ấy…- Cô bé bỗng ôm mặt khóc nức nở - Lúc đó em đang ở giăng tơ trên một cái cây…

- Hành hạ? – Hùng Anh chợt rống lên – Họ đánh cô ấy à?

- Không, chúng hôn người yêu của anh – Phi Vũ trả lời với giọng lạnh tanh

Kim Tinh vừa nhìn là biết ngay cô ấy đang đọc ý nghĩ trong đầu Thủy Linh.

Trong tay chị, Hùng Anh bỗng rơi xuống như một tảng đá.

- Nhưng tôi không hiểu – Vũ nhướn mày nhìn Tinh – Dù vậy cũng đâu đáng để cô ta phải tìm đến cái chết?

- Cát tinh là cá thể dương tính so với hung tinh. Trong tình yêu, nụ hôn đối với chúng tôi như một kiểu ràng buộc và chứng nhận. Nhưng khi những người như tôi và cô hôn nhau… thì mọi chuyện không còn đơn giản như vậy nữa.

- Nghĩa là sao?

- Nó sẽ tạo ra một… “kết quả”- Tinh tê tái nhìn xuống dáng người đang quỳ trên mặt đất – Không ai có thể nói trước kết quả ấy nếu được sinh ra thì sẽ là loại sinh vật gì. Đó thật sự là một điều nhục nhã. Đáng để tự vẫn hơn bất kì lí do nào khác….

Bên cạnh Phi Vũ, Thủy Linh vẫn tiếp tục ngồi khóc thút thít:

- …Họ sợ em sẽ ghi lại hình ảnh đó trên bức mạng nên đã dùng hồng tử của chị ấy để biến em thành một thứ quái vật giống như bây giờ… Ít lâu sau, em có nghe mọi người nhắc đến chuyện của anh nhưng lại không dám đến gặp anh để nói hết mọi việc…Em sợ anh sẽ giết em…

- Dẫn cô bé rời khỏi đây đi - Tinh hất đầu ra hiệu - Chuyện ở đây để tôi lo.

Phi Vũ hiểu ý liền đỡ Thủy Linh đứng dậy rồi rời khỏi đó một cách thật nhanh chóng. Kim Tinh chỉ còn biết thở dài rồi lặng lẽ vực cơ thể bất động của Hùng Anh lên khỏi mặt đất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 photo 123_zps412de85a.jpg