CHAP 79: MÁU CHẢY RUỘT MỀM
Trời cũng đã xế trưa. Cái nắng gay gắt làm Hy thấy không dễ chịu lắm. Cát tinh ít khi nào ra ngoài vào lúc này, chỉ trừ những trường hợp thật cần thiết.
Nam Phong không có trong phòng. Nó cũng không ở nhà bếp hay phòng khách. Nhật Hy nhìn khắp nơi một lượt rồi chạy ra ngoài xem thử. Trên khoảng vườn hừng hực hơi nóng, cô bé đang đứng ngửa mặt lên trời, hai tay dang rộng như muốn hứng lấy thật nhiều ánh nắng. Một dòng nước mắt đang trào ra, lăn dài trên gương mặt nhăn nhó đầy đau khổ.
Nó lại làm trò gì thế? Hy không thể nào hiểu nổi. Giữa trưa nắng thế này, cô bé một mình đứng ngoài đó, không sợ ngã bệnh hay sao? Phải có ai ra bảo nó vào nhà đi chứ. Anh thì không dám đến gần mà chỉ có thể đứng từ xa quan sát.
Nhưng sao người Nam Phong lại run rẩy thế kia? Vì sao nét mặt cô bé lại đau đớn như vậy?
Nó bị thương ở chỗ nào ư?
Nhật Hy nhìn mãi vẫn không thấy điều gì khác thường.
Nếu cứ thế này mãi thì sốt ruột đến chết mất…
Nhưng anh không phải đợi lâu để có câu trả lời. Phong bỗng bật khóc rồi lao đầu chạy vào nhà, nước mắt ràn rụa. Nó vấp phải bệ cửa và ngã nhào về phía trước. Hy thấy vậy thì quên cả việc giữ gìn khoảng cách, nhanh chóng chạy đến đỡ lấy cô bé trước khi đầu nó lại đập vào cái ghế gần đó.
- Nam Phong, em điên rồi sao?
- Anh Nhật Hy? – Hồn vía nó vẫn còn ở đâu đâu – Anh Nhật Hy…
- Bình tĩnh nói anh nghe đi. Đã có chuyện gì xảy ra vậy? – Anh ấy nắm chặt lấy hai vai nó.
- Em không thể…Em thật sự không thể làm điều đó… - Cô bé vẫn lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt tuôn xuống như mưa.
- Làm gì? Nãy giờ em đứng ngoài đó là để làm gì hả? MAU NÓI ĐI ! ! !
- Em không thể giết chết nó… – Phong nức nở -…Chỉ cần nghĩ đến việc nó là một phần của anh ấy thì em lại thấy yêu thương vô hạn…Nhưng em không thể tạo ra nó để rồi lại biến nó thành quái vật… em thật sự không muốn điều đó…
- Anh chẳng hiểu gì cả…Nãy giờ em gào thét chuyện gì thế? “Nó” là ai? Liên quan gì tới em chứ?
- Hãy giúp em…Làm ơn giúp em cứu nó …
Nam Phong chỉ kịp nắm lấy cánh tay Hy mà nói mấy lời van xin đó trước khi ngã ngửa ra sau. Anh ấy chẳng kịp suy nghĩ liền bế thốc nó đem lên phòng. Đang yên đang lành, tại sao lại khóc lóc thảm thiết thế kia? Lẽ nào anh và Tây Châu vừa rời xa Phong một chút đã có rắc rối tìm đến với nó rồi sao?
Đặt cô bé nằm xuống giường, Hy vội vàng đóng hết các cửa sổ. Ánh sáng này dường như cũng gây ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe cô bé. Nó nằm rên rỉ trên giường trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, hai tay ôm chặt lấy bụng. Những giọt nước mắt trong suốt vẫn tiếp tục trào ra làm ướt đẫm gối.
- Em cảm thấy trong người như thế nào?
- Em đau quá…
- Đau ở đâu? Ở đây à? – Anh đặt tay lên bụng nó.
Một luồng khí lạnh không biết từ đâu ra đang chuyển động liên tục trong cơ thể Nam Phong khiến Nhật Hy sửng sốt.
- Làm ơn cứu con em… - Cô bé lại nắm lấy tay anh, mếu máo cầu xin - …Anh làm ơn cứu con em với…
- Con em? – Hy bàng hoàng hỏi lại - … “Nó” là con của em sao?
- Em xin anh đừng để nó chết…Em xin anh…cầu xin anh…
- Được rồi, bình tĩnh đi Nam Phong…Anh sẽ không để mẹ con em có chuyện gì đâu…
Anh ấy ra sức trấn tĩnh nó. Trong lúc này, yếu tố tinh thần giữ vai trò vô cùng quan trọng. Không ai có thể cứu Nam Phong ngoài bản thân cô bé. Đứa trẻ trong bụng có thể làm Phong đau đồng nghĩa với việc nó đã bắt đầu có ý thức, bắt đầu nhận thức được suy nghĩ của mẹ. Khi Nam Phong quyết định vứt bỏ cái thai này, cô bé đã chém hai nhát rất đau vào thân xác cũng như tinh thần của đứa trẻ. Nó không chỉ bị tổn thương mà còn rất sợ hãi. Cần phải khiến đứa bé hiểu rằng đây chỉ là sai lầm của sự nông nỗi, phải cho nó biết mẹ nó thương nó như thế nào.
- Em đã nghĩ ra sẽ đặt tên con là gì chưa?
- Cái gì? – Cô bé gần như gào lên.
Nhưng Nhật Hy đã giữ chặt lấy hai tay Phong, buột nó phải nằm im trên giường.
- Em yêu thương nó, phải không?...Em không muốn nó chết…Vậy thì hãy nghĩ đến việc khi nó chào đời, em và Tây Châu sẽ hạnh phúc thế nào…Hãy cho nó biết là em muốn nó ở lại…rằng em sẽ không bao giờ rời xa nó nữa…
- Em..
- Nghe lời anh. Tập trung suy nghĩ đi – Anh ấy nắm chặt lấy tay Phong - Nhất định em sẽ làm được.
Nó thở hồng hộc, trên trán đẫm mồ hôi.
“Chúng ta nhất định sẽ có một gia đình hạnh phúc”, lời thủ thỉ của Tây Châu lại vang lên.
Cảm giác hạnh phúc khi được nhìn thấy anh, khi anh mỉm cười đang tái hiện một cách rõ rệt khiến những tia sáng hồng nhỏ nhoi bắt đầu xuất hiện.
- Giỏi lắm… – Hy tiếp tục động viên - …Nghĩ tiếp đi….Tây Châu sẽ thế nào nếu biết em đang mang trong người đứa con của cậu ta?…Chính em là người đã biến cậu ấy trở thành cát tinh duy nhất được biết cảm giác làm cha là như thế nào…Tây Châu sẽ càng yêu nó hơn vì trong nó cũng có một phần của em…Rồi hai người sẽ có một cuộc sống hạnh phúc…không lo lắng cũng không phiền muộn…Hãy cố gắng lên, vì hai người mà em yêu thương nhất…
Những lời đó của anh khiến Nam Phong bắt đầu thở chậm lại.
- Ngay cả khi Tây Châu có từ chối sự hiện diện của đứa trẻ này…thì em vẫn còn có anh… - Hy đau đớn nhìn xuống gương mặt xanh nhợt của cô bé – …Em vẫn còn có anh mà…
- Nhật Hy.. – Nó đã thôi vùng vẫy mà nắm chặt lấy tay Hy - …Nhật Hy…
Đây là lần đầu cô bé gọi tên anh.
Lúc sợ hãi và đau đớn nhất, nó cuối cùng cũng mở miệng gọi tên anh.
Nếu không phải mấy ngày nay Hy vẫn tìm cách tránh mặt Phong, có lẽ cô bé đã không phải tự đưa ra quyết định ngu ngốc như vậy. Nó thật sự bí lối, không biết nhờ vã hay cầu cứu ai. Còn anh thì ngày ngày trông thấy những biểu hiện kỳ lạ mà chẳng hỏi han dù chỉ một chút. Chỉ nghĩ đến thôi là Hy lại thấy thật căm giận bản thân mình.
- Dù con em sinh ra có là loại quái vật gì… - Hy hấp tấp hôn lên bàn tay đang run rẫy của Phong - Dù cả thế giới này có quay lưng lại với nó… …Anh vẫn thề sẽ chăm sóc và bảo vệ nó tới cùng…Anh thề đấy…
Những tia sáng phát ra từ người cô bé mỗi lúc một trở nên rực rỡ. Phong cố gắng suy nghĩ thật nhiều về cảm giác hạnh phúc mình từng có, về tình yêu mà nó dành cho Tây Châu. Nó biết mình cần phải dũng cảm hơn để bảo vệ cái gia đình bé nhỏ mà cô bé sắp cùng Châu xây dựng. Anh ấy mỗi ngày bận trăm công nghìn việc, Phong sẽ ở nhà chơi cùng con. Hai mẹ con nó sẽ cùng vui vẻ, cùng nhau đợi anh về. Cuộc sống thanh thản chẳng khác gì so với gia đình mà loài người vẫn có.
Có thể đứa bé này sinh ra sẽ bị xem là quái vật nhưng Phong yêu nó và cô bé biết Tây Châu cũng vậy. Nhật Hy đã hứa là sẽ hết lòng chăm sóc cũng như bảo vệ con của Phong. Đứa trẻ này chưa kịp sinh ra đã được nhiều người quan tâm như thế. Nó nhất định sẽ rất hạnh phúc. Phong còn muốn con mình nhận Hy làm ba nuôi, vì sự xuất hiện và những lời anh nói đã giúp cô bé giữ lại đứa trẻ này. Mạng của nó và con đều nhờ Hy mới chưa biến mất.
Gia đình họ bốn người sẽ cùng chăm sóc và yêu thương nhau mãi mãi.
Phong đã quá ích kỉ khi tự quyết định mọi chuyện mà không hỏi ý Châu. Dù sao anh ấy cũng là cha của đứa bé. Ảnh cũng có quyền được biết, được quyết định…
Trong khi đó, tại công viên cách nhà nó không xa, Tây Châu đang bận quan sát những hình thù kì dị trên mặt đất. Dấu vết dẫn đến hồ thì mất hẳn.
- Con vật này biết bơi - Quang Minh gãi cằm nghĩ ngợi.
- Không những vậy, nó còn có thể leo lên cây– Tây Châu hất mặt về phía cái cây bên kia hồ -Nhìn những dấu vết trên thân cây kìa.
- Lúc leo lên cây, nó còn mang theo một vật gì đó – Thế Toàn bổ sung.
- Có lẽ con vật này săn mồi dưới nước. Đêm đến ngủ trên cây. Còn ban ngày…
- Nó vừa bay vừa di chuyển trên mặt đất à? – Quang Minh hào hứng hỏi.
- Nó nhảy như chuột túi – Toàn trả lời gọn lỏn – Mà còn có thể nhảy rất xa.
- Nhưng chuột túi đâu có leo cây, cũng không xuống nước được.
- Mình có bảo nó là chuột túi đâu. Tây Châu, anh nghĩ sao?
- Phải tìm hiểu xem nó đem cái gì lên cây đã.
Loáng một cái mà anh ấy đã biến mất khỏi vị trí lúc đầu và xuất hiện trên cái cây lúc nãy. Châu cẩn thận vạch từng tán lá để tìm kiếm. Nhưng nhiều phút trôi qua vẫn chưa thấy dấu hiệu gì khác thường.
- Sao rồi, không tìm ra thứ gì hết hả?
- Chỉ thấy cái này – Tây Châu xòe bàn tay ra trước mặt hai chàng trai.
- Nó là cái gì vậy? – Thế Toàn nhăn mặt – Một hột nhựa à?
- Trông nó giống cái nút áo hơn – Quang Minh nhận xét – Nhưng nút áo gì lại ở tít trên cây?
- Điều này chứng tỏ con vật chúng ta đang tìm có thể đã đem xác ai đó lên đây hoặc tệ hơn, nó có khả năng biến thành người.
- Hung tinh không xuống nước. Mộ quang và minh quang không thể làm hại đến con người. Ngoài chúng ra vẫn còn loài sinh vật khác có thể biến thành người sao?
- Chúng ta chưa nghe đến không có nghĩ là nó không tồn tại. Quang Minh, cậu giữ lấy vật này và nhờ bạn bè mình tìm hiểu xem chủ nhân của nó là ai.
- Được rồi – Minh gật đầu rồi vội vàng quay bước.
- Cử thêm vài người đến canh chừng nơi này – Châu quay qua Toàn, dặn dò – Yêu cầu tất cả phải luôn đề cao cảnh giác.
Sắp xếp đâu ra đó, anh ấy mới lập tức đến nhà Nam Phong. Vừa bước vào phòng đã trông thấy một bóng đen phóng thẳng về phía mình. Châu theo phản xạ định chống trả nhưng nhận ra đó chính là Nhật Hy nên lại thu tay. Thật không ngờ trong chớp mắt đã bị anh ấy túm lấy cổ áo và đấm một phát vào mặt. Hai dòng máu nóng hổi lập tức lăn khỏi cánh mũi…
Mai Tiểu Vân có việc nên không post truyện được. Chúc mọi người một ngày hạnh phúc và hẹn gặp lại vào Chủ Nhật.
hehe, canh nảy giờ cúi cùng cũng giành dc tem! =]]
Trả lờiXóaôi em thương anh Hy quá *xúc động*, suýt nữa thì NP đã làm 1 chuyện kinh thiên động địa rồi, suýt chút nữa cái địa ngục của ss vân tan thành mây khói rồi =]].
em cá là anh NH đang rất tức giận vì anh TC ko bảo vệ dc NP =]] chuyện gì sẽ xảy ra khi anh TC biết chuyện đây? Ôi em thắc mắc quá ss ơi >.<
cái con vật lạ đó là gì thế ss? Sao nghe mọi người diễn tả giống quái vật quá, liệu baby của anh Châu có giống zạ ko >.<
Chúc ss ngày tốt lành!
Ặc ặc, thay mặt cộng đồng fan Tây Châu, cảm ơn anh Nhật Hy vì đã ra tay cứu giúp đứa cháu nhỏ tội nghiệp của chúng tôi. Nhưng mà sao anh lại ra tay với ba nó nặng như thế ạ >.< Tây Châu đâu có biết gì chuyện này đâu hic hic
Trả lờiXóaCon quái vật mới rất hấp dẫn, em sốt ruột chờ nó ra lắm rồi nhé. Thanks ss vì chap này và chúc ss cuối tuần vui vẻ luôn nha ^^
Chắc chắn là thành quả của Lưu Thuỷ và Thế Toàn đó mọi người.( Con quái vật ấy) Mình đoán thế!! Thú vị rồi đây.!!
Trả lờiXóaNói thật xem ra mình cũng ác chẳng kém gì TV! (Cười gian tà). Xin lỗi nha!! Nếu có ai đọc được những dòng tự sướng không thể tưởng tượng được này. =.=
Trinh: Nàng có nhiều tưởng tượng ghê gớm thiệt đó nha hehehe. Ta cần phải học tập, học tập >.<
Trả lờiXóaGiang+Lamnhi: Thanks hai bé nhiều. Chủ Nhật Tiểu Vân nhất định sẽ post chap mới hí hí (cười giống ngựa)
quá khen!! Cha mẹ Trinh đã từng khóc thét vì cái này đó TV à!! Nên ba mẹ khiếp quá không cho học văn. Nên tưởng tượng tốt là điều làm Trinh đau đớn nhấtđó. Vì chẳng bao giờ dược viết ra cả! hic!! T.T
Trả lờiXóamai ko co chap roi, mai la 1 ngay dau kho cua em T^T
Trả lờiXóacai may tinh em bi dien roi ko bo dau dc >.<
Trinh: Không học văn được nhưng niềm đam mê viết lách thì ko ai ngăn cản được đâu Trinh à. Kể cả vài dòng nhỏ trong nhật ký cũng có thể làm thỏa mãn phần nào cơn khát tưởng tượng đấy ^^
Trả lờiXóaGiang: Mai chị phải lên Đinh Tiên Hoàng làm mấy cái hồ sơ nên không post được. Máy tính ko gõ dấu được cũng ko sao. Chị ko tính vào spam đâu hehe
huhuhuhu anh nhật hy ơi ra đây em dắt anh về nuôi nek`. tội tình j` phải ở đó mà đau khổ chi. về nhà em em cho ăn tôm hùm, bò bít tết, còn có món cá đk làm từ cá nhà ss vân nữa, em mua nambonigir cho (xe ô tô mà em cũng hem nhớ vít thía này có đúng hem=.=)... đấm chít anh tây châu đi anh hy. đấm đám chít lun càng tốt. hố hos hos. (sao mềnh cười "giống ss vân" thía này)
Trả lờiXóass oi em hoi~ cai' nay`, thac' mac' ma^y' ho^m nay ma` que^n hoi~ >.<, ne^u' nhu anh TC la cat' tinh voi' NP la ho^ng` tu~ ho^n nhau se~ co' em be' thi` anh QM la mo^ quang va` chi DV la ho^ng` tu~ ho^n nhau co' em be' ko, ne^u' ko thi` lam` cach' nao` co' em be (ckac ko gio^ng' ng` thuong` >.<) em hoi~ cai' nay` dung` noi' em sa^u bo nha~ >.<
Trả lờiXóavananh: hos hos là cái cười của người bị đấm gãy mất mấy cái răng đó em hehe. Chị răng cỏ còn đủ, không có cười như thế đâu hihi. Lâu lâu mới nghe có người đòi làm thịt cá của mình nữa đó.
Trả lờiXóaGiang: Em đúng là sâu bọ. QM là minh quang, không phải mộ quang. Anh này không có hồng tử thì nàm sao...Đông Vân được >.<
em em có biết đâu à >.< em cứ tưởng cũng giống zạ chứ bộ >.<
Trả lờiXóanhớ lúc trước yuna đố mọi ng` xem NP hay ĐV có baby trước ss cũng nói sâu bọ zạ mà ss cũng cko NP có baby kìa, ai sâu bọ hơn ai nè,hehehe (chạy lẹ ko ss oánh em chết >.<)
Xô đâu hết rồi, khăn giấy đâu hết rồi. Em chịu không nổi với cái kiểu đày đọa anh Nhật Hy của ss rồi nha. Sao ss tàn nhẫn với anh ấy thế. Đã không có được Nam Phong thì thôi, giờ còn phải thay Tây Châu cứu con của anh ấy. Còn đòi bảo vệ đứa bé đó nữa chứ >< huhu
Trả lờiXóaChừng nào mới có một chị xinh đẹp ra cứu vớt cuộc đời của anh Hy nhà em đây. Em tình nguyện mà anh ấy lại chẳng thèm đoái hoài tới (tự kỷ hic hic)
Mà phen này anh Hy nhà em giận thiệt. Đấm Tây Châu một phát mà thấy hung dữ hẳn ra. Đúng là diện mạo mới của anh ấy á. => Yêu càng thêm yêu hehe
Hế Hế, đọc xong cháp này e lại nãy ra ý kiến mới, hố hố [ cái điệu cười này dễ thương thế mà chị kiêu là cười theo kiểu súng răng >"<, e là e cũng toàn cười vậy k mà răng e còn nguyên, ôi đau lòng ]. E đang ký nuôi phụ con Phong tỷ tỷ, hé hé, e nói thiệt e chã pik e có khiếu chơi với con nít k nhưng thằng e e thì e toàn chọc nó khóc thôi >"<, ẹc !!
Trả lờiXóaaaaaaaaa ... sao anh Hy cụa em lại đấm anh Tây Châu thế ??? ( khóc ròng )
Trả lờiXóaMà kể ra thì anh Hy cũng dũng cảm thật đấy ... cứu 2 mẹ con Nam Phong Tỷ ...
Kut3_kiss: ê ê tỷ ơi !!! Em nhận nuôi Nhật Hy huynh roy` ... tỷ đùng có tranh vs em nhá .( Kính trên nhường dưới mà tỷ keke )
lo quá, sinh vật ấy liệu có liên quan j tới việc 1 cát tinh sinh con vs 1 loài khác k phải cát tinh k??? Nếu như vậy thì con của NP và TC như thế nào???????Đúa bé có đc sinh ra k??????? hix, thương đưa bé quá ah
Trả lờiXóass vân: i em là cười hố hố nhưng cười lại bị sai chính tả *cười nhe răng* í em nói là cái nụ cười nó như devil. chứ hem phải nụ cười gãy răng. em đã làm giấy chuyển nhượng hộ khẩu qua nhà em rùi đây. xin mời ss kí tên điểm chỉ cho anh hy qa nhà em "ăn sung mặc sướng"
Trả lờiXóachài ai sao bây giờ em mới xuất hiện, ss chờ người nhỏ hơn mãi giờ mới có 1 người thua ss 1t. chài ai sướng qá xá. nhường j` thì nhườn chứ anh nhật hy là ss không cóa nhường đk, em cóa ngày ngày cho anh hy nhà chị ăn bít tết đk hem? ngày ngày cho ăn vi cá mập đk hem? có bắt nổi cá nhà ss vân để nấu cho anh hy ăn đk hem? có mua xe xịn cho anh í đk hem?
ss nhatoanh: em là em kết nhất cái câu ở giữa của tỉ. Chừng nào mới có một chị xinh đẹp ra cứu vớt cuộc đời của anh Hy nhà chúng ta đây. em đưa ra điều kiện tốt như thế mà anh hy còn chưa chắc chịu, ss nghèo sơ xác anh í chịu mới lạ
chít cha có đoạn viết thiếu tên người rùi. đoạn nói từ chài ai... là nói với bé hoangtieuthu1999 nha ^^
Trả lờiXóaô cm của em đi đâu rùi *ngơ ngác*
Trả lờiXóavananh: Cái cm của em nó bay vô mục spam ấy mà. Chị đã chỉnh lại rồi ^^ Yên tâm đi cô bé có giọng cười hố hố (^^)
Trả lờiXóathôi bây giờ em lên tiếng trước nha, thứ 1 em xin giành quyền nuôi dưỡng baby của anh Châu =]] (cái này theo ss nhatoanh bảo 1 mà dc 3 đó) các tỷ tỷ ko giành giựt cái zụ này zí em nha =.=, thứ 2 em cũng xin thành lập fan club anh QM (cái này là ý của ss lamnhi em ăn cắp >.<) ai có nhu cầu tham gia thì la lên nha =]]
Trả lờiXóaHình như hiện tại có hai người đang giành nhau Nhật Hy rồi. kut3_kiss với hoangtieuthu nhá. Phen này sóng gió rồi đây. Điều kiện kut3_kiss đưa ra hấp dẫn quá hehe
Trả lờiXóaĐọc luôn một lèo sướng ghê
Trả lờiXóaA NH nhà e thật là cao thượng mà. Ai da NP ko chọn a ấy là một tổn thất lớn.
Nhatoanh tỷ: Vananh nói đúng đó, tỷ như thế thì sao có thể nuôi NH đc. Ít nhất thì tỷ cũng phải giới thiệu sơ qua đã chứ. Như bây giờ tỷ có nhiều Bác Hồ ko này, nếu nhận nuôi a ý thì cho a ý cái gì này.... Thế thì may ra tỷ mới đc lọt vào mắt của ảnh chứ đúng hem. Bây giờ tỷ cứ liệt kê sơ qua đi rồi có gì muội bổ sung cho, nhất định là tỷ sẽ giành đc quyền nuôi a ý cho mà xem
Chúc cả nhà ngày mới tốt lành. Còn mềnh thì phải đi cầu nguyện cái đã, mai họp ph, ko biết có "đc" ăn bánh tét nữa ko đây. Số mình là số khổ mà